阳舒


阳舒的组词


阳岫

yáng xiù

阳六

yáng liù

阳谷

yáng gǔ

阳具

yáng jù

阳朝

yáng cháo

阳风

yáng fēng

阳子

yáng zǐ

阳城

yáng chéng

阳月

yáng yuè

阳气

yáng qì

阳疾

yáng jí

阳晶

yáng jīng

阳地

yáng dì

阳秋

yáng qiū

阳刚

yáng gāng

阳熯

yáng hàn

阳九

yáng jiǔ

阳极

yáng jí

阳旱

yáng hàn

阳木

yáng mù

阳门

yáng mén

阳滨

yáng bīn

阳公

yáng gōng

阳平

yáng píng

阳篷

yáng péng

阳元

yáng yuán

阳伞

yáng sǎn

阳厌

yáng yàn

阳明

yáng míng

阳体

yáng tǐ

阳桥

yáng qiáo

阳字

yáng zì

阳燧

yáng suì

阳霁

yáng jì

阳画

yáng huà

阳芽

yáng yá

阳卉

yáng huì

阳强

yáng qiáng

阳嘉

yáng jiā

阳台

yáng tái

阳马

yáng mǎ

阳方

yáng fāng

阳乌

yáng wū

阳鴈

yáng yàn

阳魂

yáng hún

阳间

yáng jiān

阳官

yáng guān

阳识

yáng shí

阳伯

yáng bó

阳健

yáng jiàn

阳病

yáng bìng

阳关

yáng guān

阳夏

yáng jiǎ

阳冻

yáng dòng

阳飙

yáng biāo

阳卜

yáng bǔ

阳乔

yáng qiáo

阳景

yáng jǐng

阳侯

yáng hòu

阳遁

yáng dùn

阳阳

yáng yáng

阳遂

yáng suì

阳州

yáng zhōu

阳茎

yáng jīng

阳陵

yáng líng

阳萎

yáng wěi

阳报

yáng bào

阳纪

yáng jì

阳筊

yáng jiǎo

阳浮

yáng fú

阳戈

yáng gē

阳和

yáng hé

阳类

yáng lèi

阳山

yáng shān

阳光

yáng guāng

阳鼌

yáng cháo

阳彩

yáng cǎi

阳狂

yáng kuáng

阳晖

yáng huī

阳冰

yáng bīng

阳濑

yáng lài

阳喑

yáng yīn

阳华

yáng huá

阳朔

yáng shuò

阳歊

yáng xiāo

阳暑

yáng shǔ

阳焰

yáng yàn

阳池

yáng chí

阳世

yáng shì

阳户

yáng hù

阳干

yáng gàn

阳沟

yáng gōu

阳馆

yáng guǎn

阳轮

yáng lún

阳湖

yáng hú

阳翟

yáng zhái

阳历

yáng lì

阳洼

yáng wā

阳线

yáng xiàn

阳国

yáng guó

阳春

yáng chūn

阳生

yáng shēng

阳歴

yáng lì

阳飇

yáng biāo

阳雁

yáng yàn

阳日

yáng rì

阳宅

yáng zhái

阳羡

yáng xiàn

阳复

yáng fù

阳止

yáng zhǐ

阳神

yáng shén

阳鱎

yáng jiǎo

阳会

yáng huì

阳石

yáng shí

阳经

yáng jīng

阳电

yáng diàn

阳陂

yáng bēi

阳施

yáng shī

阳旦

yáng dàn

阳成

yáng chéng

阳濒

yáng bīn

阳燎

yáng liáo

阳物

yáng wù

阳曦

yáng xī

阳性

yáng xìng

阳文

yáng wén

阳焱

yáng yàn

阳阿

yáng ē

阳鱼

yáng yú

阳波

yáng bō

阳刻

yáng kè

阳蓲

yáng xū

阳爻

yáng yáo

阳差

yáng chā

阳鼂

yáng zhāo

阳礼

yáng lǐ

阳舒

yáng shū

阳瘖

yáng yīn

阳炉

yáng lú

阳唱

yáng chàng

阳吕

yáng lǚ

阳爵

yáng jué

阳闲

yáng xián

阳道

yáng dào

阳声

yáng shēng

阳泽

yáng zé

阳阯

yáng zhǐ

阳焊

yáng hàn

阳模

yáng mó


苍舒

cāng shū

荆舒

jīng shū

仲舒

zhòng shū

摅舒

shū shū

宽舒

kuān shū

霞舒

xiá shū

闲舒

xián shū

哥舒

gē shū

卷舒

juǎn shū

电舒

diàn shū

阳舒

yáng shū

安舒

ān shū

骄舒

jiāo shū

展舒

zhǎn shū

亘舒

gèn shū

清舒

qīng shū

轻舒

qīng shū

畅舒

chàng shū

羲舒

xī shū

望舒

wàng shū

回舒

huí shū

铺舒

pù shū

发舒

fā shū

羣舒

qún shū

群舒

qún shū

伸舒

shēn shū

曦舒

xī shū

圆舒

yuán shū

柯舒

kē shū

昌舒

chāng shū

惨舒

cǎn shū

上一组词:墨法
下一组词:玉簿

更多阳的组词

阳舒的意思


词语解释:

语本汉张衡《西京赋》﹕'夫人在阳时则舒﹐在阴时则惨。'后因以'(好工具.)阳舒'指舒畅的心情和宽松的气氛。
借指书法中笔划的舒展。

引证解释:

⒈ 后因以“阳舒”指舒畅的心情和宽松的气氛。

引语本汉张衡《西京赋》:“夫人在阳时则舒,在阴时则惨。”
南朝梁刘孝标《广绝交论》:“阳舒阴惨,生民大情,忧合驩离,品物恒性。”
唐陈子昂《谏刑书》:“臣闻阴惨者刑也,阳舒者德也。”

⒉ 借指书法中笔划的舒展。

引唐皎然《张伯英草书歌》:“阴惨阳舒如有道,鬼状魑容若可惧。”

网络解释:

阳舒

yáng shū1.语本汉张衡《西京赋》﹕"夫人在阳时则舒﹐在阴时则惨。"后因以"阳舒"指舒畅的心情和宽松的气氛。2.借指书法中笔划的舒展。
更多舒的组词

阳舒详细解释


读音:yáng

(1)(名)我国古代哲学认为存在于宇宙间的一切事物中的两大对立面之一(跟‘阴’相对):阴~二气。(2)(名)太阳;日光:~光|~历|~坡|朝~。(3)(名)山的南面;水的北面:衡~(在衡山之南)。(4)(形)凸出的:~文。(5)(形)外露的;表面的:~沟|~奉阴违。(6)(形)指属于活人和人世的(迷信):~宅|~间|~寿。(7)(形)带正电的:~电|~极。(8)(名)指男性生殖器。(9)姓。

读音:shū

舒shū(1)本义:(动)伸展;宽解(拘束或憋闷状态):(动)伸展;宽解(拘束或憋闷状态)(2)〈书〉(形)缓慢;从容:~缓。(3)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025