kuī wù
kuī rén
kuī nǜ
kuī duǎn
kuī xīn
kuī chéng
kuī hài
kuī běn
kuī qiān
kuī lěi
kuī shā
kuī chú
kuī míng
kuī tuì
kuī wěn
kuī xíng
kuī chǎn
kuī quē
kuī bài
kuī shí
kuī sǔn
kuī shé
kuī kong
kuī jiē
kuī zéi
kuī yíng
kuī guāng
kuī quán
kuī bì
kuī chán
kuī de
kuī wū
kuī zhì
kuī sàng
kuī duó
kuī qiàn
kuī diǎn
kuī róu
kuī hào
kuī tú
kuī fǎ
kuī wǎng
kuī jiào
kuī dài
kuī shū
kuī wù
kuī shī
kuī tì
kuī fù
bìn sàng
dāng sàng
biǎn sàng
kòu sàng
xiōng sàng
hù sàng
quán sàng
káng sàng
nǎo sàng
lín sàng
jiǎn sàng
hù sàng
zú sàng
ào sàng
fèn sàng
jiǔ sàng
chū sāng
tàn sàng
kuī sàng
kè sàng
tíng sàng
kuì sàng
chú sāng
jū sāng
kāi sàng
dà sàng
xíng sāng
diāo sàng
gǎo sàng
kū sāng
bēi sàng
zhuó sàng
cú sàng
zhòng sàng
jiān sàng
cú sàng
guàn sàng
zǔ sàng
qì sàng
bēn sāng
sī sàng
zhuàng sàng
lǐ sàng
dá sàng
fāng sàng
duǎn sàng
dā sàng
jié sàng
xiǎo sàng
gǔ sàng
cóng sàng
shī sàng
bēng sàng
nì sàng
shuāi sāng
zāo sàng
chí sàng
bēn sàng
sòng sāng
hūn sàng
guāi sàng
lè sàng
shū sàng
guó sāng
diāo sàng
yīn sàng
fán sàng
shuì sàng
nào sàng
tuí sāng
xīn sàng
chóng sàng
zhuó sàng
huò sàng
lí sàng
diào sāng
lì sàng
bào sāng
yāo sàng
sī sàng
jiāo sàng
nǎng sàng
fáng sàng
yǔn sàng
lún sàng
jǔ sàng
piān sàng
de sàng
ruò sàng
bīng sàng
gǔ sàng
quē sàng
fú sàng
háo sāng
bāo sàng
zhí sàng
dào sàng
fèi sàng
chuǎng sāng
fā sāng
fù sāng
miǎn sàng
wǎn sàng
nèi sàng
shī sàng
lì sàng
zhá sàng
tuí sàng
háo sāng
shǒu sāng
gào sàng
⒈ 损伤;损失。
引《后汉书·马武传论》:“何者?直绳则亏丧恩旧,橈情则违废禁典。”
南朝梁任昉《奏弹曹景宗》:“致兹亏丧,何所逃罪。宜正刑书,肃明典宪。”
宋司马光《与王介甫书》:“介甫诚能进一言於主上,请罢条例司,追还常平使者,则国家太平之业皆復其旧,而介甫改过从善之美愈光大於日前矣。於介甫何所亏丧而固不移哉!”
清王士禛《池北偶谈·谈献三·李忠定公从祀》:“纲罢而两河相继沦陷,失身非类,得罪君子,虽有随时倖立之功名,而其亏丧已不可赎矣。”
亏kuī(1)(动)气损;受损失;亏折:~本|盈~。(2)(动)欠缺;短少:理~。(3)(动)亏负:人不~地;地不~人。(4)(副)多亏;幸亏:~他提醒我;我才想起来。(5)(副)反说;表示讥讽:这种话;~你说得出来。(6)(副)表示不容易做到的事终于做到:~他闯过这一关。
丧读音:sāng,sàng[ sàng ]1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。