láng què
láng nǎi
láng wèi
láng kàng
láng jiù
láng zǐ
láng jiāng
láng kàng
láng xù
láng dāng
láng shè
láng tái
láng jīn
láng wéi
láng bà
láng zhì
láng guān
láng wǔ
láng lì
láng huǒ
láng māo
láng chén
láng qián
láng yī
láng dōu
láng shǔ
láng mén
láng gōng
láng zhǔ
láng zhōng
láng xuǎn
láng jūn
láng xīng
láng cáo
láng wū
láng yú
láng bó
cháng zhì
shǎng zhì
tián zhì
fàn zhì
sù zhì
bà zhì
jué zhì
hòu zhì
piān zhì
bù zhì
xián zhì
bān zhì
fēng zhì
jìn zhì
biǎn zhì
lì zhì
jīng zhì
juān zhì
lí zhì
fèng zhì
qīng zhì
shī zhì
qióng zhì
shì zhì
shì zhì
pǐn zhì
láng zhì
zhēng zhì
dì zhì
èr zhì
kǎo zhì
qiān zhì
chǒng zhì
mǎn zhì
guān zhì
jiē zhì
huá zhì
bēi zhì
gǎi zhì
jùn zhì
cí zhì
sàn zhì
xù zhì
shēng zhì
biàn zhì
tiáo zhì
juàn zhì
guì zhì
lǐn zhì
yōu zhì
bīn zhì
gù zhì
xiè zhì
bā zhì
lù zhì
xuē zhì
féi zhì
mò zhì
bīng zhì
diǎn zhì
píng zhì
bān zhì
běn zhì
jìn zhì
xiǎn zhì
liè zhì
fèng zhì
⒈ 郎官的职位、品级。
引明无名氏《四贤记·致归》:“[外]夫人,我许益官为郎秩,冷拟广文。报绩三周,淹留十载。”
[ láng ]
1. 对年轻男子的称呼:大郎。郎才女貌。
2. 对某种人的称呼:货郎。女郎。
3. 旧时妻称夫或情人:郎君。
4. 封建时代的官名:郎中(a.古官名;b.中医医生)。侍郎。员外郎。
5. 姓。
[ làng ]
1. 〔屎壳郎〕“蜣螂”的俗称。
秩读音:zhì秩zhì(名)〈书〉次序:~序。秩zhì(名)〈书〉十年:七~大庆。