láng gōng
láng chén
láng kàng
láng jūn
láng wèi
láng mén
láng xīng
láng qián
láng xù
láng shè
láng dōu
láng tái
láng cáo
láng wū
láng jīn
láng wǔ
láng xuǎn
láng bà
láng zhì
láng wéi
láng zhǔ
láng māo
láng dāng
láng yī
láng kàng
láng jiāng
láng huǒ
láng jiù
láng guān
láng bó
láng nǎi
láng lì
láng shǔ
láng zǐ
láng zhōng
láng yú
láng què
cí cáo
qǐ cáo
yuán cáo
lián cáo
shāng cáo
háo cáo
fǎ cáo
rǔ cáo
sàn cáo
jià cáo
mín cáo
jì cáo
běi cáo
yù cáo
dōng cáo
chūn cáo
bīng cáo
liǎng cáo
guān cáo
rén cáo
jù cáo
fēn cáo
gōng cáo
háo cáo
hú cáo
tián cáo
sūn cáo
gōng cáo
yī cáo
hù cáo
zéi cáo
hòu cáo
ěr cáo
shì cáo
mù cáo
bǎn cáo
liù cáo
jì cáo
xíng cáo
liè cáo
fán cáo
wén cáo
cí cáo
shǒu cáo
tōng cáo
liú cáo
qiū cáo
wū cáo
gōng cáo
péng cáo
yí cáo
lián cáo
quán cáo
liáo cáo
xī cáo
dāng cáo
xīn cáo
xiāo cáo
áo cáo
sān cáo
wú cáo
xiān cáo
yì cáo
kè cáo
nán cáo
wǔ cáo
bù cáo
wǒ cáo
dǎo cáo
qīng cáo
èr cáo
shǔ cáo
áo cáo
lěng cáo
áo cáo
bān cáo
míng cáo
xiàn cáo
jiū cáo
qí cáo
yuàn cáo
láng cáo
yú cáo
lì cáo
xián cáo
yǔ cáo
mǎ cáo
jīng cáo
zhū cáo
fǔ cáo
ér cáo
shū cáo
tiān cáo
fú cáo
cí cáo
děng cáo
sì cáo
yīn cáo
shuǐ cáo
xué cáo
kǎi cáo
gāng cáo
jiàn cáo
qīng cáo
sēng cáo
huǒ cáo
jūn cáo
dào cáo
áo cáo
⒈ 郎中,郎官。
引明宋濂《拟诰命起结文·吏部郎中》:“吏部为銓综之司,而郎曹之选所以佐理天官,简拔贤俊者也。”
[ láng ]
1. 对年轻男子的称呼:大郎。郎才女貌。
2. 对某种人的称呼:货郎。女郎。
3. 旧时妻称夫或情人:郎君。
4. 封建时代的官名:郎中(a.古官名;b.中医医生)。侍郎。员外郎。
5. 姓。
[ làng ]
1. 〔屎壳郎〕“蜣螂”的俗称。
曹读音:cáo曹cáo(1)(名)〈书〉辈:吾~|尔~。(2)(名)古代分科办事的官署。(3)(名)周朝国名;在今山东西部。(4)(名)姓。