láng jiāng
láng lì
láng guān
láng shǔ
láng kàng
láng wǔ
láng mén
láng zhǔ
láng bó
láng nǎi
láng xù
láng qián
láng xīng
láng zǐ
láng yī
láng tái
láng wū
láng māo
láng gōng
láng què
láng zhōng
láng dāng
láng dōu
láng zhì
láng shè
láng jūn
láng yú
láng kàng
láng huǒ
láng xuǎn
láng jīn
láng chén
láng wéi
láng jiù
láng bà
láng wèi
láng cáo
lián lì
zéi lì
bēi lì
xū lì
jiǎ lì
diǎn lì
wài lì
yǔ lì
kè lì
chú lì
cán lì
luó lì
liáng lì
cóng lì
xuǎn lì
guān lì
míng lì
kù lì
bù lì
jiù lì
sù lì
chà lì
jiān lì
yá lì
tān lì
xiān lì
jiě lì
bì lì
wén lì
xié lì
bì lì
liào lì
dá lì
sàn lì
shān lì
liáo lì
chōng lì
dié lì
táng lì
yá lì
chéng lì
jiàn lì
lóng lì
bǐ lì
qiáo lì
fàn lì
fú lì
xiá lì
qīn lì
jiǎ lì
zāng lì
zào lì
kuài lì
bó lì
háo lì
líng lì
jūn lì
shǔ lì
zhá lì
chuán lì
qī lì
xiàn lì
shū lì
lǐ lì
wǔ lì
kē lì
lián lì
gǔ lì
chéng lì
jǐ lì
dù lì
cūn lì
bǎng lì
hòu lì
cáo lì
jiē lì
lǎo lì
méng lì
yǐn lì
xià lì
sī lì
huàn lì
lùn lì
zuì lì
fán lì
fǎ lì
zuǒ lì
cāng lì
wáng lì
fáng lì
xiāng lì
zhuāng lì
qǐng lì
biān lì
qiáng lì
hàn lì
jì lì
tíng lì
jùn lì
píng lì
qiú lì
bù lì
yuàn lì
wū lì
sú lì
bǎi lì
mǎ lì
bēi lì
shì lì
mìng lì
yuán lì
cái lì
chūn lì
rén lì
jīn lì
chá lì
míng lì
pín lì
jiāng lì
chún lì
xiāng lì
jiāng lì
dǎo lì
mù lì
chǔ lì
shì lì
néng lì
shī lì
dōu lì
shí lì
shōu lì
jiā lì
mò lì
dà lì
sān lì
yún lì
cái lì
xíng lì
mén lì
zuò lì
tái lì
jù lì
gàn lì
shì lì
kè lì
xiǎo lì
chuān lì
huàn lì
guì lì
shuì lì
jiǔ lì
jiàn lì
shǎo lì
gù lì
yì lì
huá lì
nóng lì
shàn lì
jiǎo lì
páng lì
zhí lì
huá lì
zhǎng lì
zhǔ lì
guān lì
shǒu lì
liáo lì
bào lì
bàn lì
jí lì
héng lì
shěng lì
jiān lì
guǐ lì
dǐ lì
fǔ lì
róng lì
xū lì
hūn lì
jǐng lì
qiān lì
wū lì
hòu lì
zhé lì
àn lì
ào lì
láng lì
mù lì
qí lì
hǔ lì
⒈ 郎官。参见“郎官”。
引汉王充《论衡·佚文》:“夫以百官之众,郎吏非一,唯五人文善,非奇而何!”
南朝陈徐陵《在北齐与杨仆射书》:“郎吏明经,鴟鳶知礼,巡方省化,咸问高年。”
宋陈善《扪虱新话·爱观察怕大虫》:“元和中,郎吏数人,省中饮酒,因话平生爱尚及憎怕者。”
[ láng ]
1. 对年轻男子的称呼:大郎。郎才女貌。
2. 对某种人的称呼:货郎。女郎。
3. 旧时妻称夫或情人:郎君。
4. 封建时代的官名:郎中(a.古官名;b.中医医生)。侍郎。员外郎。
5. 姓。
[ làng ]
1. 〔屎壳郎〕“蜣螂”的俗称。
吏读音:lì吏lì(1)(名)旧社会没有品级的小公务人员:胥~。(2)(名)旧社会泛指官吏:大~|酷~。