jiān mǔ
jiān chēng
jiān zhuàng
jiān rèn
jiān bái
jiān jùn
jiān rùn
jiān duì
jiān zhí
jiān jiǔ
jiān lì
jiān gū
jiān shǒu
jiān cāo
jiān hàn
jiān zhòng
jiān xìn
jiān míng
jiān wán
jiān yíng
jiān huá
jiān zhì
jiān yì
jiān cán
jiān jié
jiān gù
jiān yíng
jiān níng
jiān gāo
jiān dìng
jiān wán
jiān qiào
jiān liáng
jiān rèn
jiān zhèn
jiān bì
jiān gāng
jiān zhuó
jiān chéng
jiān chí
jiān pǔ
jiān lěi
jiān kǔ
jiān qióng
jiān rěn
jiān ruì
jiān shí
jiān wò
jiān chē
jiān qiǎo
jiān chéng
jiān fù
jiān yán
jiān rèn
jiān lì
jiān xīn
jiān chéng
jiān bīng
jiān guǒ
jiān láo
jiān zuò
jiān jué
jiān hù
jiān jìng
jiān chén
jiān kūn
jiān qiáng
jiān mì
jiān yì
jiān zhí
jiān lì
jiān què
jiān pì
jiān lín
jiān tǐng
jiān yìng
jiān zhèng
jiān cāng
jiān jiè
jiān zhēn
jiān yuē
jiān hè
jiān shēn
jiān bǐng
坚韧jiānrèn
(1) 坚[.好工具]固而柔韧,不易折断
例坚韧不拔英stout;be tough and tensile;be firm and tenacious⒈ 亦作“坚靭”。坚固有韧性。
引宋朱弁《曲洧旧闻》卷五:“其材产西北者至良,名黄松,坚韧冠百木。”
《<许地山选集>编后记》:“作者善于创造性格坚靭的人物。”
张天民《创业》第一章:“这干旱、荒凉的旷野上,长着一墩一墩坚韧的骆驼草。”
坚固而有韧性。
坚jiān(1)(形)硬;坚固:~冰|~城|~不可破|~如磐石。(2)(名)坚固的东西或阵地:攻~|披~执锐|无~不摧。(3)(形)坚定;坚决:~信|~守阵地。(4)(Jiān)姓。
韧读音:rèn韧rèn(形)受外力变形而不折断;柔软而结实:~度|~性|坚~。