jiān bái
jiān bīng
jiān pǔ
jiān lì
jiān xīn
jiān yíng
jiān rèn
jiān míng
jiān bì
jiān rèn
jiān zuò
jiān cāng
jiān huá
jiān qiáng
jiān lěi
jiān yán
jiān qiào
jiān dìng
jiān jiǔ
jiān zhí
jiān hù
jiān lì
jiān chē
jiān fù
jiān ruì
jiān jié
jiān zhì
jiān jué
jiān qiǎo
jiān shǒu
jiān chéng
jiān níng
jiān lì
jiān rùn
jiān mǔ
jiān hàn
jiān wán
jiān chēng
jiān xìn
jiān kūn
jiān duì
jiān láo
jiān gāo
jiān zhèng
jiān liáng
jiān yì
jiān zhí
jiān jùn
jiān hè
jiān pì
jiān qióng
jiān lín
jiān mì
jiān gù
jiān zhòng
jiān què
jiān rěn
jiān chéng
jiān jiè
jiān yìng
jiān zhēn
jiān bǐng
jiān gāng
jiān chéng
jiān yì
jiān shēn
jiān cán
jiān yíng
jiān rèn
jiān chí
jiān zhuó
jiān cāo
jiān wò
jiān tǐng
jiān zhèn
jiān yuē
jiān jìng
jiān wán
jiān gū
jiān guǒ
jiān zhuàng
jiān chén
jiān shí
jiān kǔ
lián zhēn
ān zhēn
lǜ zhēn
dūn zhēn
jìng zhēn
níng zhēn
jiā zhēn
liáng zhēn
jū zhēn
fāng zhēn
hán zhēn
tóng zhēn
jiān zhēn
chéng zhēn
zhōng zhēn
gū zhēn
lì zhēn
jiān zhēn
chí zhēn
wǎn zhēn
shū zhēn
huái zhēn
zhì zhēn
sān zhēn
chún zhēn
nǚ zhēn
shī zhēn
坚贞jiānzhēn
(1) 不[.好工具]改变节操
例坚贞不屈英faithful;be constant to the bitter end⒈ 谓节操坚定不变。
引《后汉书·王龚传》:“王公束脩厉节,敦乐蓺文,不求苟得,不为苟行,但以坚贞之操,违俗失众,横为谗佞所构毁。”
唐韦应物《睢阳感怀》诗:“甘从锋刃毙,莫夺坚贞志。”
邹韬奋《痛悼子桂同事》:“为国家民族努力,使我们坚贞伟大的伙伴的精神永远不死。”
⒉ 谓质地坚硬纯正,经久不变。
引《晋书·王祥传》:“西芒上土自坚贞,勿用甓石,勿起坟陇。”
唐聂夷中《客有追叹后时者作诗勉之》:“荆山产美玉,石石皆坚贞。”
清钱泳《履园丛话·阅古·汉长安铜尺》:“铜尺一,今藏嘉定瞿木夫通守家,铜质坚贞,青緑可爱。”
节操坚定不变。
坚jiān(1)(形)硬;坚固:~冰|~城|~不可破|~如磐石。(2)(名)坚固的东西或阵地:攻~|披~执锐|无~不摧。(3)(形)坚定;坚决:~信|~守阵地。(4)(Jiān)姓。
贞读音:zhēn贞zhēn(1)(形)忠于自己所重视的原则;坚定不变:忠~|坚~。(2)(形)封建礼教指女子的贞节。贞zhēn(动)古代指占卜。