jiān xīn
jiān guǒ
jiān liáng
jiān rèn
jiān pì
jiān yìng
jiān chéng
jiān wán
jiān jiè
jiān zuò
jiān mǔ
jiān yán
jiān duì
jiān fù
jiān kūn
jiān wán
jiān jiǔ
jiān gāo
jiān chén
jiān jué
jiān qiáng
jiān lì
jiān zhì
jiān rěn
jiān zhèng
jiān shǒu
jiān qiǎo
jiān cán
jiān hù
jiān wò
jiān huá
jiān lì
jiān gù
jiān què
jiān cāng
jiān hàn
jiān chéng
jiān yíng
jiān lěi
jiān qióng
jiān ruì
jiān yuē
jiān mì
jiān bīng
jiān jùn
jiān yì
jiān chē
jiān cāo
jiān chéng
jiān rùn
jiān rèn
jiān níng
jiān chēng
jiān jìng
jiān zhèn
jiān kǔ
jiān lín
jiān bǐng
jiān yíng
jiān shí
jiān chí
jiān bì
jiān hè
jiān gū
jiān qiào
jiān láo
jiān xìn
jiān jié
jiān zhuàng
jiān shēn
jiān lì
jiān rèn
jiān zhēn
jiān pǔ
jiān yì
jiān zhí
jiān bái
jiān gāng
jiān dìng
jiān zhòng
jiān zhí
jiān míng
jiān tǐng
jiān zhuó
bìng wò
dǎo wò
dùn wò
jiāng wò
quán wò
zhé wò
shú wò
qǐn wò
qǐ wò
jù wò
míng wò
ruǎn wò
huán wò
hān wò
yǎng wò
pù wò
cè wò
fǔ wò
dú wò
fú wò
gǎo wò
bì wò
jìng wò
guī wò
bó wò
mù wò
píng wò
shuì wò
pí wò
qì wò
yǒng wò
yún wò
quán wò
zuò wò
héng wò
hān wò
jiān wò
ān wò
luán wò
mián wò
yàn wò
wò wò
gāo wò
bèi wo
yǎn wò
lóng wò
jiǎ wò
tǎng wò
shěn wò
fáng wò
谓按兵不动。
谓坚不出仕,(.好工具)隐居。
⒈ 谓按兵不动。 《汉书·周勃传》:“夜,军内惊,内相攻击扰乱,至於帐下。
引亚夫坚卧不起。顷之,復定。”
《后汉书·王霸传》:“贼復聚众挑战, 霸坚卧不出,方饗士作倡乐。 茂雨射营中,中霸前酒樽, 霸安坐不动。”
⒉ 谓坚不出仕,隐居。
引宋王禹偁《西京谢上表》:“虑坚卧以要君,遂力疾而受命。”
明沉德符《野获编·内阁一·宰相出山》:“近年王太仓,甲午以首揆得请,丁未再召当国,坚卧者五年,终不出,以至殁。”
《儒林外史》第三五回:“小弟坚卧烟霞,静听好音。”
安卧。
坚jiān(1)(形)硬;坚固:~冰|~城|~不可破|~如磐石。(2)(名)坚固的东西或阵地:攻~|披~执锐|无~不摧。(3)(形)坚定;坚决:~信|~守阵地。(4)(Jiān)姓。
卧读音:wò卧wò(1)(动)躺下:~倒|仰~。(2)(动)动物趴下。(3)(名)睡觉用的:~具|~室。