jiān gū
jiān hè
jiān jiǔ
jiān lì
jiān kǔ
jiān zuò
jiān yíng
jiān zhuó
jiān rùn
jiān zhuàng
jiān jié
jiān huá
jiān qiǎo
jiān shí
jiān yán
jiān cāo
jiān gāo
jiān guǒ
jiān chéng
jiān yì
jiān jiè
jiān jìng
jiān chēng
jiān dìng
jiān pì
jiān chí
jiān jué
jiān lín
jiān zhí
jiān liáng
jiān zhèng
jiān chéng
jiān yíng
jiān rèn
jiān shǒu
jiān rèn
jiān zhèn
jiān zhí
jiān bīng
jiān mǔ
jiān yuē
jiān hàn
jiān xìn
jiān qióng
jiān yìng
jiān míng
jiān rèn
jiān zhì
jiān gù
jiān cán
jiān zhēn
jiān kūn
jiān xīn
jiān gāng
jiān láo
jiān níng
jiān duì
jiān hù
jiān mì
jiān wán
jiān què
jiān ruì
jiān zhòng
jiān qiáng
jiān bǐng
jiān lì
jiān pǔ
jiān fù
jiān chē
jiān lěi
jiān cāng
jiān wò
jiān bì
jiān chéng
jiān rěn
jiān wán
jiān shēn
jiān tǐng
jiān bái
jiān lì
jiān jùn
jiān qiào
jiān yì
jiān chén
xiōng wán
yú wán
xí wán
diāo wán
tǔ wán
chěng wán
nú wán
guǎng wán
cū wán
míng wán
jiān wán
dùn wán
dǔ wán
mí wán
gěng wán
yín wán
ào wán
pí wán
shì wán
zhì wán
biān wán
hàn wán
chǔn wán
dùn wán
ruǎn wán
tóng wán
bì wán
hān wán
cū wán
hūn wán
qiáng wán
chī wán
cūn wán
dìng wán
shū wán
jiāo wán
jiān wán
dí wán
chén wán
犹(好工具.)顽强坚定。
艰难坎坷。
犹坚硬。
⒈ 犹顽强坚定。
引唐白居易《微之重夸州居寄怀》诗:“谁知太守心相似,抵滞坚顽两相餘。”
唐元稹《告畬竹山神文》:“至於蒙翳薈罗,恶木穴窟,蛇蜥虎豺,迎碍吞噬,以遂其高傲坚顽之势,非天意也。”
清唐孙华《次韵酬张超然上舍》:“而我坚顽守章句,壁间不彀空悬弨。”
⒉ 艰难坎坷。
引宋苏轼《次京师韵送表弟程懿叔赴夔州运判》:“子亦拙进取,才高命坚顽。”
⒊ 犹坚硬。
引宋彭乘《墨客挥犀》卷八:“古之石刻存于今者,惟石鼓也……外以木櫺护之,其石质坚顽,类今人马碓磑者。”
坚jiān(1)(形)硬;坚固:~冰|~城|~不可破|~如磐石。(2)(名)坚固的东西或阵地:攻~|披~执锐|无~不摧。(3)(形)坚定;坚决:~信|~守阵地。(4)(Jiān)姓。
顽读音:wán顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。