jiān lěi
jiān liáng
jiān bīng
jiān lì
jiān shēn
jiān wán
jiān zuò
jiān cán
jiān què
jiān wán
jiān bái
jiān zhēn
jiān yíng
jiān huá
jiān yì
jiān xìn
jiān hè
jiān zhí
jiān ruì
jiān gāng
jiān qióng
jiān míng
jiān pì
jiān cāo
jiān lì
jiān chéng
jiān jùn
jiān jiè
jiān zhòng
jiān zhèn
jiān zhèng
jiān chēng
jiān zhuó
jiān duì
jiān lì
jiān mì
jiān zhí
jiān jié
jiān dìng
jiān rùn
jiān kūn
jiān pǔ
jiān gù
jiān shí
jiān gū
jiān qiào
jiān cāng
jiān chéng
jiān yì
jiān jìng
jiān mǔ
jiān bǐng
jiān wò
jiān shǒu
jiān yíng
jiān yuē
jiān yán
jiān hàn
jiān guǒ
jiān qiáng
jiān rěn
jiān chéng
jiān bì
jiān gāo
jiān fù
jiān níng
jiān rèn
jiān rèn
jiān qiǎo
jiān jué
jiān jiǔ
jiān zhuàng
jiān chén
jiān zhì
jiān hù
jiān tǐng
jiān láo
jiān chē
jiān chí
jiān kǔ
jiān rèn
jiān yìng
jiān xīn
jiān lín
jīn rěn
cí rěn
zhì rěn
zhēng rěn
xiōng rěn
bào rěn
kān rěn
yǐn rěn
jìn rěn
cāi rěn
qú rěn
róng rěn
kuān rěn
nán rěn
bù rěn
yǎ rěn
hán rěn
jiān rěn
gāng rěn
kè rěn
ài rěn
cán rěn
xiōng rěn
fú rěn
háo rěn
tōu rěn
bǎi rěn
zhì rěn
ān rěn
shì rěn
mù rěn
chōng rěn
zéi rěn
kù rěn
hán rěn
lào rěn
qiāng rěn
yǐn rěn
yán rěn
犹坚固。
坚毅,有韧性。
谓能忍耐。
⒈ 犹坚固。
引《国语·晋语一》:“使之出征,先以观之,故告之以离心,而示之以坚忍之权,则必恶其心而害其身矣。”
⒉ 坚毅,有韧性。
引《史记·张丞相列传》:“御史大夫周昌,其人坚忍质直。”
宋苏辙《七代论》:“英雄之士常因其隙而出於其间,坚忍而不变,是以天下之势遂成而不可解。”
⒊ 谓能忍耐。
引郭沫若《血的幻影》:“象这样猪狗不如的生涯也能够泰然,我实在也佩服我们同胞的坚忍。”
意志坚强、有韧性。
坚jiān(1)(形)硬;坚固:~冰|~城|~不可破|~如磐石。(2)(名)坚固的东西或阵地:攻~|披~执锐|无~不摧。(3)(形)坚定;坚决:~信|~守阵地。(4)(Jiān)姓。
忍读音:rěn忍rěn(1)(动)忍耐;忍受:是可~;孰不可~?(2)(动)忍心:于心不~。