顺门


顺门的组词


顺眼

shùn yǎn

顺带

shùn dài

顺非

shùn fēi

顺策

shùn cè

顺轿

shùn jiào

顺次

shùn cì

顺羽

shùn yǔ

顺合

shùn hé

顺随

shùn suí

顺坦

shùn tǎn

顺服

shùn fú

顺变

shùn biàn

顺势

shùn shì

顺履

shùn lǚ

顺育

shùn yù

顺拐

shùn guǎi

顺古

shùn gǔ

顺动

shùn dòng

顺桓

shùn huán

顺信

shùn xìn

顺导

shùn dǎo

顺请

shùn qǐng

顺水

shùn shuǐ

顺泽

shùn zé

顺溜

shùn liu

顺差

shùn chā

顺理

shùn lǐ

顺恕

shùn shù

顺俗

shùn sú

顺奉

shùn fèng

顺明

shùn míng

顺把

shùn bǎ

顺敍

shùn xù

顺路

shùn lù

顺劲

shùn jìn

顺行

shùn xíng

顺典

shùn diǎn

顺意

shùn yì

顺躔

shùn chán

顺职

shùn zhí

顺纳

shùn nà

顺境

shùn jìng

顺说

shùn shuō

顺气

shùn qì

顺亲

shùn qīn

顺逆

shùn nì

顺袋

shùn dài

顺附

shùn fù

顺化

shùn huà

顺比

shùn bǐ

顺机

shùn jī

顺笔

shùn bǐ

顺当

shùn dang

顺递

shùn dì

顺叙

shùn xù

顺谏

shùn jiàn

顺应

shùn yìng

顺潮

shùn cháo

顺轨

shùn guǐ

顺礼

shùn lǐ

顺下

shùn xià

顺臾

shùn yú

顺筊

shùn jiǎo

顺极

shùn jí

顺美

shùn měi

顺款

shùn kuǎn

顺情

shùn qíng

顺局

shùn jú

顺期

shùn qī

顺产

shùn chǎn

顺俯

shùn fǔ

顺脚

shùn jiǎo

顺风

shùn fēng

顺济

shùn jì

顺道

shùn dào

顺因

shùn yīn

顺幼

shùn yòu

顺耳

shùn ěr

顺孰

shùn shú

顺天

shùn tiān

顺犯

shùn fàn

顺守

shùn shǒu

顺弟

shùn dì

顺便

shùn biàn

顺令

shùn lìng

顺安

shùn ān

顺门

shùn mén

顺顺

shùn shùn

顺推

shùn tuī

顺遂

shùn suì

顺口

shùn kǒu

顺手

shùn shǒu

顺教

shùn jiào

顺制

shùn zhì

顺举

shùn jǔ

顺成

shùn chéng

顺身

shùn shēn

顺绪

shùn xù

顺祝

shùn zhù

顺畅

shùn chàng

顺刀

shùn dāo

顺流

shùn liú

顺地

shùn dì

顺説

shùn shuō

顺人

shùn rén

顺革

shùn gé

顺时

shùn shí

顺利

shùn lì

顺颂

shùn sòng

顺嘴

shùn zuǐ

顺序

shùn xù

顺上

shùn shàng

顺悌

shùn tì

顺矩

shùn jǔ

顺心

shùn xīn

顺从

shùn cóng

顺步

shùn bù

顺寂

shùn jì

顺圣

shùn shèng

顺褶

shùn zhě

顺纪

shùn jì

顺承

shùn chéng

顺船

shùn chuán

顺常

shùn cháng

顺女

shùn nǚ

顺方

shùn fāng

顺节

shùn jié

顺墨

shùn mò

顺俟

shùn sì

顺接

shùn jiē

顺辞

shùn cí

顺感

shùn gǎn

顺会

shùn huì

顺媚

shùn mèi

顺齿

shùn chǐ

顺考

shùn kǎo

顺乐

shùn lè

顺数

shùn shù

顺备

shùn bèi

顺长

shùn cháng

顺易

shùn yì

顺访

shùn fǎng

顺虑

shùn lǜ

顺答

shùn dá

顺乡

shùn xiāng

顺候

shùn hòu


窗门

chuāng mén

德门

dé mén

阊门

chāng mén

郡门

jùn mén

孤门

gū mén

户门

hù mén

独门

dú mén

闸门

zhá mén

道门

dào mén

毕门

bì mén

坊门

fāng mén

僧门

sēng mén

鸿门

hóng mén

甲门

jiǎ mén

郊门

jiāo mén

串门

chuàn mén

霞门

xiá mén

龙门

lóng mén

关门

guān mén

应门

yìng mén

仙门

xiān mén

面门

miàn mén

三门

sān mén

踵门

zhǒng mén

陵门

líng mén

强门

qiáng mén

守门

shǒu mén

古门

gǔ mén

圭门

guī mén

祭门

jì mén

鸾门

luán mén

双门

shuāng mén

裙门

qún mén

四门

sì mén

辕门

yuán mén

水门

shuǐ mén

朝门

cháo mén

词门

cí mén

查门

zhā mén

唱门

chàng mén

防门

fáng mén

邪门

xié mén

窍门

qiào mén

星门

xīng mén

牙门

yá mén

转门

zhuàn mén

一门

yī mén

财门

cái mén

都门

dōu mén

赂门

lù mén

闼门

tà mén

栊门

lóng mén

弱门

ruò mén

顿门

dùn mén

桥门

qiáo mén

二门

èr mén

松门

sōng mén

正门

zhèng mén

临门

lín mén

行门

xíng mén

造门

zào mén

破门

pò mén

吊门

diào mén

拐门

guǎi mén

梁门

liáng mén

闶门

kāng mén

譍门

yīng mén

月门

yuè mén

板门

bǎn mén

五门

wǔ mén

近门

jìn mén

重门

chóng mén

郎门

láng mén

前门

qián mén

羡门

xiàn mén

电门

diàn mén

镜门

jìng mén

火门

huǒ mén

楚门

chǔ mén

旁门

páng mén

义门

yì mén

房门

fáng mén

球门

qiú mén

街门

jiē mén

槅门

gé mén

黑门

hēi mén

争门

zhēng mén

稿门

gǎo mén

端门

duān mén

雍门

yōng mén

暑门

shǔ mén

看门

kān mén

筚门

bì mén

释门

shì mén

马门

mǎ mén

茨门

cí mén

晨门

chén mén

法门

fǎ mén

宗门

zōng mén

暗门

àn mén

闩门

shuān mén

地门

dì mén

禁门

jìn mén

霄门

xiāo mén

纱门

shā mén

拜门

bài mén

同门

tóng mén

与门

yǔ mén

掘门

jué mén

豪门

háo mén

妙门

miào mén

宦门

huàn mén

霸门

bà mén

抠门

kōu mén

凶门

xiōng mén

梵门

fàn mén

郢门

yǐng mén

茅门

máo mén

渠门

qú mén

热门

rè mén

圜门

huán mén

学门

xué mén

满门

mǎn mén

吴门

wú mén

白门

bái mén

慧门

huì mén

虎门

hǔ mén

峡门

xiá mén

贫门

pín mén

垒门

lěi mén

填门

tián mén

屏门

píng mén

戟门

jǐ mén

走门

zǒu mén

偏门

piān mén

欢门

huān mén

竈门

zào mén

塞门

sài mén

高门

gāo mén

郭门

guō mén

京门

jīng mén

对门

duì mén

合门

hé mén

命门

mìng mén

开门

kāi mén

乘门

chéng mén

周门

zhōu mén

缁门

zī mén

溜门

liū mén

将门

jiàng mén

旋门

xuán mén

休门

xiū mén

迎门

yíng mén

忌门

jì mén

绝门

jué mén

脑门

nǎo mén

排门

pái mén

人门

rén mén

冷门

lěng mén

禅门

chán mén

悟门

wù mén

蠭门

fēng mén

谯门

qiáo mén

省门

shěng mén

入门

rù mén

跪门

guì mén

蓟门

jì mén

亚门

yà mén

顺门

shùn mén

厓门

yá mén

黄门

huáng mén

棘门

jí mén

贲门

bēn mén

诀门

jué mén

乱门

luàn mén

灵门

líng mén

鹭门

lù mén

澳门

ào mén

阿门

ā mén

栏门

lán mén

金门

jīn mén

它门

tā mén

库门

kù mén

车门

chē mén

奸门

jiān mén

鬼门

guǐ mén

出门

chū mén

浄门

jìng mén

公门

gōng mén

额门

é mén

圣门

shèng mén

阳门

yáng mén

宫门

gōng mén

涧门

jiàn mén

旗门

qí mén

列门

liè mén

进门

jìn mén

缺门

quē mén

杜门

dù mén

朔门

shuò mén

沟门

gōu mén

朱门

zhū mén

师门

shī mén

班门

bān mén

蜀门

shǔ mén

粪门

fèn mén

空门

kōng mén

李门

lǐ mén

唤门

huàn mén

昌门

chāng mén

大门

dà mén

掌门

zhǎng mén

差门

chà mén

扣门

kòu mén

国门

guó mén

孽门

niè mén

倚门

yǐ mén

新门

xīn mén

丘门

qiū mén

吏门

lì mén

产门

chǎn mén

灶门

zào mén

瓮门

wèng mén

洪门

hóng mén

露门

lù mén

巡门

xún mén

香门

xiāng mén

杨门

yáng mén

闺门

guī mén

叩门

kòu mén

袁门

yuán mén

城门

chéng mén

魄门

pò mén

多门

duō mén

长门

zhǎng mén

西门

xī mén

瘂门

yǎ mén

耳门

ěr mén

某门

mǒu mén

外门

wài mén

帷门

wéi mén

河门

hé mén

兴门

xīng mén

梢门

shāo mén

沙门

shā mén

射门

shè mén

侧门

cè mén

安门

ān mén

和门

hé mén

巢门

cháo mén

佛门

fó mén

齐门

qí mén

连门

lián mén

翟门

zhái mén

路门

lù mén

篱门

lí mén

通门

tōng mén

荜门

bì mén

恶门

è mén

戒门

jiè mén

腰门

yāo mén

逃门

táo mén

罪门

zuì mén

踏门

tà mén

清门

qīng mén

叫门

jiào mén

海门

hǎi mén

拦门

lán mén

雷门

léi mén

江门

jiāng mén

犯门

fàn mén

毬门

qiú mén

修门

xiū mén

帝门

dì mén

把门

bǎ mén

禹门

yǔ mén

柴门

chái mén

留门

liú mén

泉门

quán mén

风门

fēng mén

凯门

kǎi mén

边门

biān mén

当门

dāng mén

台门

tái mén

汽门

qì mén

王门

wáng mén

鼎门

dǐng mén

斜门

xié mén

盛门

shèng mén

曾门

zēng mén

荆门

jīng mén

家门

jiā mén

鹊门

què mén

红门

hóng mén

监门

jiān mén

善门

shàn mén

挨门

āi mén

论门

lùn mén

快门

kuài mén

席门

xí mén

上一组词:梳粧
下一组词:翕霍

更多顺的组词

顺门的意思


词语解释:

1.指皇帝起居便殿的门。

引证解释:

⒈ 指皇帝起居便殿的门。

引明何良俊《四友斋丛说·史四》:“朱象玄司成説,有一顺门上内臣尝语余曰:‘我辈在顺门上久,见时事几变矣。’”

网络解释:

顺门

顺门,读音shùn mén,是一个汉语词汇,释义皇帝起居便殿的门,出处明 何良俊 《四友斋丛说·史四》。
更多门的组词

顺门详细解释


读音:shùn

(1)(动)本义:顺着。(2)(动)向着同一个方向:~风。(3)(动)依着自然情势(移动);沿(着):~大道走。(4)(动)使方向一致;使有条理次序:这篇文章还得~一~。(5)(动)趁便;顺便:~手关门。(6)(动)适合;如意:~心|~眼。(7)(动)依次:~延。(8)(动)顺从:归~。(9)(动)姓。

读音:mén

门mén(1)(名)房屋、车船或用围墙、篱笆等围起来的地方的出入口:前~|屋~|送货上~。(2)(名)装置在上述出入口;能开关的障碍物;多用木料或金属材料做成:铁~|栅栏~儿|两扇红漆大~。(3)(名)(~儿)器物可以开关的部分:柜~儿|炉~儿。(4)(名)形状或作用像门的:电~|水~|气~|闸~。(5)(名)(~儿)门径:窍~|炼钢的活儿我也摸着点~儿了。(6)(名)旧时指家族或家族的一支;现在指一般的家庭:满~|双喜临~|张~王氏|长~长子。(7)(名)宗教、学术思想上的派别:儒~|佛~|左道旁~。(8)(名)传统指称跟师傅有关的:拜~|同~|~徒。(9)(名)一般事物的分类:分~别类|五花八~。(名)生物学中把具有最基本最显著的共同特征的生物分为若干群;每一群叫一门;如原生动物门、裸子植物门等。门以下为纲。(名)压宝时下赌注的位置的名称;也用来表示赌博者的位置;有“天门”、“青龙”等名目。(量)ɑ)用于炮。b)用于功课、技术等。(Mén)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025