阳门


阳门的组词


阳神

yáng shén

阳秋

yáng qiū

阳朝

yáng cháo

阳炉

yáng lú

阳强

yáng qiáng

阳焊

yáng hàn

阳桥

yáng qiáo

阳旱

yáng hàn

阳戈

yáng gē

阳舒

yáng shū

阳焰

yáng yàn

阳生

yáng shēng

阳嘉

yáng jiā

阳疾

yáng jí

阳濑

yáng lài

阳浮

yáng fú

阳宅

yáng zhái

阳卉

yáng huì

阳唱

yáng chàng

阳国

yáng guó

阳遁

yáng dùn

阳鱎

yáng jiǎo

阳夏

yáng jiǎ

阳歴

yáng lì

阳景

yáng jǐng

阳关

yáng guān

阳电

yáng diàn

阳识

yáng shí

阳洼

yáng wā

阳泽

yáng zé

阳茎

yáng jīng

阳鼂

yáng zhāo

阳刚

yáng gāng

阳六

yáng liù

阳气

yáng qì

阳燎

yáng liáo

阳成

yáng chéng

阳池

yáng chí

阳燧

yáng suì

阳平

yáng píng

阳熯

yáng hàn

阳萎

yáng wěi

阳月

yáng yuè

阳台

yáng tái

阳施

yáng shī

阳陂

yáng bēi

阳晖

yáng huī

阳蓲

yáng xū

阳芽

yáng yá

阳字

yáng zì

阳爵

yáng jué

阳喑

yáng yīn

阳纪

yáng jì

阳华

yáng huá

阳公

yáng gōng

阳沟

yáng gōu

阳马

yáng mǎ

阳朔

yáng shuò

阳焱

yáng yàn

阳元

yáng yuán

阳伞

yáng sǎn

阳差

yáng chā

阳谷

yáng gǔ

阳性

yáng xìng

阳病

yáng bìng

阳明

yáng míng

阳爻

yáng yáo

阳极

yáng jí

阳干

yáng gàn

阳地

yáng dì

阳歊

yáng xiāo

阳瘖

yáng yīn

阳方

yáng fāng

阳具

yáng jù

阳飇

yáng biāo

阳道

yáng dào

阳石

yáng shí

阳复

yáng fù

阳旦

yáng dàn

阳官

yáng guān

阳吕

yáng lǚ

阳州

yáng zhōu

阳轮

yáng lún

阳雁

yáng yàn

阳日

yáng rì

阳体

yáng tǐ

阳鴈

yáng yàn

阳翟

yáng zhái

阳彩

yáng cǎi

阳线

yáng xiàn

阳陵

yáng líng

阳风

yáng fēng

阳侯

yáng hòu

阳阯

yáng zhǐ

阳世

yáng shì

阳闲

yáng xián

阳波

yáng bō

阳九

yáng jiǔ

阳鼌

yáng cháo

阳滨

yáng bīn

阳模

yáng mó

阳乌

yáng wū

阳健

yáng jiàn

阳暑

yáng shǔ

阳筊

yáng jiǎo

阳会

yáng huì

阳光

yáng guāng

阳伯

yáng bó

阳礼

yáng lǐ

阳乔

yáng qiáo

阳户

yáng hù

阳卜

yáng bǔ

阳鱼

yáng yú

阳阿

yáng ē

阳画

yáng huà

阳声

yáng shēng

阳和

yáng hé

阳类

yáng lèi

阳冰

yáng bīng

阳止

yáng zhǐ

阳篷

yáng péng

阳岫

yáng xiù

阳物

yáng wù

阳湖

yáng hú

阳曦

yáng xī

阳经

yáng jīng

阳霁

yáng jì

阳文

yáng wén

阳魂

yáng hún

阳木

yáng mù

阳间

yáng jiān

阳冻

yáng dòng

阳城

yáng chéng

阳羡

yáng xiàn

阳馆

yáng guǎn

阳门

yáng mén

阳报

yáng bào

阳子

yáng zǐ

阳阳

yáng yáng

阳狂

yáng kuáng

阳晶

yáng jīng

阳厌

yáng yàn

阳山

yáng shān

阳刻

yáng kè

阳飙

yáng biāo

阳濒

yáng bīn

阳遂

yáng suì

阳历

yáng lì

阳春

yáng chūn


举门

jǔ mén

进门

jìn mén

闯门

chuǎng mén

胆门

dǎn mén

东门

dōng mén

豪门

háo mén

五门

wǔ mén

孽门

niè mén

警门

jǐng mén

德门

dé mén

临门

lín mén

周门

zhōu mén

顿门

dùn mén

寒门

hán mén

差门

chà mén

白门

bái mén

名门

míng mén

偏门

piān mén

毬门

qiú mén

贲门

bēn mén

鼎门

dǐng mén

欢门

huān mén

千门

qiān mén

截门

jié mén

窗门

chuāng mén

后门

hòu mén

入门

rù mén

论门

lùn mén

腰门

yāo mén

造门

zào mén

倡门

chàng mén

亚门

yà mén

抠门

kōu mén

凿门

záo mén

平门

píng mén

荆门

jīng mén

戟门

jǐ mén

将门

jiàng mén

贤门

xián mén

丘门

qiū mén

幸门

xìng mén

攻门

gōng mén

凯门

kǎi mén

嗓门

sǎng mén

灵门

líng mén

庠门

xiáng mén

西门

xī mén

邦门

bāng mén

暑门

shǔ mén

师门

shī mén

贵门

guì mén

南门

nán mén

恩门

ēn mén

衙门

yá men

你门

nǐ mén

闇门

àn mén

吏门

lì mén

全门

quán mén

竹门

zhú mén

库门

kù mén

轩门

xuān mén

教门

jiào mén

牙门

yá mén

役门

yì mén

黉门

hóng mén

外门

wài mén

筚门

bì mén

仪门

yí mén

幽门

yōu mén

巡门

xún mén

古门

gǔ mén

栅门

zhà mén

叩门

kòu mén

茅门

máo mén

壅门

yōng mén

圜门

huán mén

楚门

chǔ mén

梢门

shāo mén

洪门

hóng mén

阙门

què mén

角门

jiǎo mén

鸿门

hóng mén

篱门

lí mén

涧门

jiàn mén

端门

duān mén

李门

lǐ mén

照门

zhào mén

掘门

jué mén

魄门

pò mén

郭门

guō mén

奇门

qí mén

过门

guò mén

章门

zhāng mén

皇门

huáng mén

耳门

ěr mén

虎门

hǔ mén

连门

lián mén

阊门

chāng mén

譍门

yīng mén

气门

qì mén

出门

chū mén

街门

jiē mén

禹门

yǔ mén

辕门

yuán mén

和门

hé mén

顺门

shùn mén

八门

bā mén

孤门

gū mén

瘂门

yǎ mén

留门

liú mén

下门

xià mén

墓门

mù mén

都门

dōu mén

陵门

líng mén

吴门

wú mén

房门

fáng mén

四门

sì mén

弟门

dì mén

折门

zhé mén

安门

ān mén

梁门

liáng mén

对门

duì mén

鱼门

yú mén

屏门

píng mén

麦门

mài mén

也门

yě mén

帷门

wéi mén

财门

cái mén

无门

wú mén

二门

èr mén

窍门

qiào mén

闺门

guī mén

蜀门

shǔ mén

月门

yuè mén

那门

nà mén

款门

kuǎn mén

定门

dìng mén

法门

fǎ mén

阗门

tián mén

闸门

zhá mén

登门

dēng mén

争门

zhēng mén

闩门

shuān mén

微门

wēi mén

合门

hé mén

璧门

bì mén

踵门

zhǒng mén

地门

dì mén

它门

tā mén

双门

shuāng mén

班门

bān mén

掌门

zhǎng mén

道门

dào mén

禁门

jìn mén

火门

huǒ mén

家门

jiā mén

驩门

huān mén

暗门

àn mén

席门

xí mén

缁门

zī mén

邪门

xié mén

禅门

chán mén

排门

pái mén

悟门

wù mén

孟门

mèng mén

脚门

jiǎo mén

杨门

yáng mén

梵门

fàn mén

海门

hǎi mén

鯆门

pū mén

旗门

qí mén

正门

zhèng mén

津门

jīn mén

监门

jiān mén

叫门

jiào mén

风门

fēng mén

佛门

fó mén

塞门

sài mén

谯门

qiáo mén

打门

dǎ mén

裙门

qún mén

穷门

qióng mén

庆门

qìng mén

清门

qīng mén

空门

kōng mén

苏门

sū mén

雩门

yú mén

迎门

yíng mén

转门

zhuàn mén

澳门

ào mén

额门

é mén

歡门

huān mén

共门

gòng mén

便门

biàn mén

公门

gōng mén

江门

jiāng mén

走门

zǒu mén

唤门

huàn mén

龙门

lóng mén

松门

sōng mén

齐门

qí mén

强门

qiáng mén

头门

tóu mén

路门

lù mén

甲门

jiǎ mén

十门

shí mén

耏门

ér mén

蓬门

péng mén

逢门

féng mén

朱门

zhū mén

村门

cūn mén

阿门

ā mén

国门

guó mén

唱门

chàng mén

诗门

shī mén

吊门

diào mén

列门

liè mén

上门

shàng mén

膺门

yīng mén

独门

dú mén

活门

huó mén

戒门

jiè mén

一门

yī mén

侯门

hóu mén

串门

chuàn mén

樵门

qiáo mén

板门

bǎn mén

雉门

zhì mén

旌门

jīng mén

面门

miàn mén

石门

shí mén

沙门

shā mén

凈门

jìng mén

三门

sān mén

顶门

dǐng mén

溜门

liū mén

善门

shàn mén

命门

mìng mén

夔门

kuí mén

天门

tiān mén

凶门

xiōng mén

封门

fēng mén

曾门

zēng mén

奸门

jiān mén

挨门

āi mén

边门

biān mén

阵门

zhèn mén

栏门

lán mén

肛门

gāng mén

满门

mǎn mén

破门

pò mén

回门

huí mén

眉门

méi mén

侧门

cè mén

阳门

yáng mén

赂门

lù mén

竈门

zào mén

刀门

dāo mén

敲门

qiāo mén

铁门

tiě mén

拐门

guǎi mén

垒门

lěi mén

休门

xiū mén

羡门

xiàn mén

山门

shān mén

利门

lì mén

拜门

bài mén

仕门

shì mén

埽门

sào mén

木门

mù mén

郢门

yǐng mén

多门

duō mén

宾门

bīn mén

辟门

pì mén

泉门

quán mén

恶门

è mén

阖门

hé mén

看门

kān mén

相门

xiāng mén

锅门

guō mén

毕门

bì mén

乘门

chéng mén

鬼门

guǐ mén

稿门

gǎo mén

纱门

shā mén

栊门

lóng mén

桃门

táo mén

帝门

dì mén

绝门

jué mén

冷门

lěng mén

根门

gēn mén

慧门

huì mén

专门

zhuān mén

中门

zhōng mén

把门

bǎ mén

踩门

cǎi mén

京门

jīng mén

穴门

xué mén

元门

yuán mén

炎门

yán mén

上一组词:凤书
下一组词:深吻

更多阳的组词

阳门的意思


词语解释:

1.春秋宋之城门名。 2.东南方之门。 3.指汉明帝时开阳门。 4.古星名。属亢宿。 5.命门。

引证解释:

⒈ 春秋宋之城门名。

引《礼记·檀弓下》:“阳门之介夫死,司城子罕入而哭之哀。”
郑玄注:“阳门,宋国门名。”

⒉ 东南方之门。

引《淮南子·墬形训》:“东南方曰波母之山,曰阳门。”
高诱注:“东南月建在巳,纯阳用事,故曰阳门。据天下诸城东南角门皆阳门,是其类也。”

⒊ 指汉明帝时开阳门。

引北魏杨衒之《<洛阳伽蓝记>序》:“自项日感梦,满月流光, 阳门饰豪眉之象,夜臺图紺髮之形,邇来奔竞,其风遂广。”
周祖谟校释引牟融《理惑论》:“﹝汉明帝﹞於南宫清凉臺及开阳门上作佛像。”

⒋ 古星名。属亢宿。

引《晋书·天文志上》:“东北二星曰阳门,主守隘塞也。”
《晋书·天文志上》:“南河曰南戍,一曰南宫,一曰阳门,一曰越门,一曰权星,主火。”

⒌ 命门。参见“命门”。

引《黄庭内景经·上有》:“幽室内明照阳门。”
务成子注:“幽室,肾也。阳门,命门也。”

网络解释:

阳门

阳门,春秋 宋 之城门名。
更多门的组词

阳门详细解释


读音:yáng

(1)(名)我国古代哲学认为存在于宇宙间的一切事物中的两大对立面之一(跟‘阴’相对):阴~二气。(2)(名)太阳;日光:~光|~历|~坡|朝~。(3)(名)山的南面;水的北面:衡~(在衡山之南)。(4)(形)凸出的:~文。(5)(形)外露的;表面的:~沟|~奉阴违。(6)(形)指属于活人和人世的(迷信):~宅|~间|~寿。(7)(形)带正电的:~电|~极。(8)(名)指男性生殖器。(9)姓。

读音:mén

门mén(1)(名)房屋、车船或用围墙、篱笆等围起来的地方的出入口:前~|屋~|送货上~。(2)(名)装置在上述出入口;能开关的障碍物;多用木料或金属材料做成:铁~|栅栏~儿|两扇红漆大~。(3)(名)(~儿)器物可以开关的部分:柜~儿|炉~儿。(4)(名)形状或作用像门的:电~|水~|气~|闸~。(5)(名)(~儿)门径:窍~|炼钢的活儿我也摸着点~儿了。(6)(名)旧时指家族或家族的一支;现在指一般的家庭:满~|双喜临~|张~王氏|长~长子。(7)(名)宗教、学术思想上的派别:儒~|佛~|左道旁~。(8)(名)传统指称跟师傅有关的:拜~|同~|~徒。(9)(名)一般事物的分类:分~别类|五花八~。(名)生物学中把具有最基本最显著的共同特征的生物分为若干群;每一群叫一门;如原生动物门、裸子植物门等。门以下为纲。(名)压宝时下赌注的位置的名称;也用来表示赌博者的位置;有“天门”、“青龙”等名目。(量)ɑ)用于炮。b)用于功课、技术等。(Mén)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025