命门


命门的组词


命席

mìng xí

命爵

mìng jué

命词

mìng cí

命镫

mìng dèng

命乐

mìng lè

命教

mìng jiào

命书

mìng shū

命通

mìng tōng

命材

mìng cái

命光

mìng guāng

命事

mìng shì

命舃

mìng xì

命路

mìng lù

命管

mìng guǎn

命蹇

mìng jiǎn

命龟

mìng guī

命旅

mìng lǚ

命历

mìng lì

命啸

mìng xiào

命脉

mìng mài

命篇

mìng piān

命宗

mìng zōng

命夫

mìng fū

命故

mìng gù

命金

mìng jīn

命缕

mìng lǚ

命限

mìng xiàn

命蒂

mìng dì

命運

mìng yùn

命讨

mìng tǎo

命悭

mìng qiān

命术

mìng shù

命圭

mìng guī

命题

mìng tí

命期

mìng qī

命赐

mìng cì

命氏

mìng shì

命体

mìng tǐ

命服

mìng fú

命宫

mìng gōng

命卿

mìng qīng

命代

mìng dài

命敕

mìng chì

命屦

mìng jù

命犯

mìng fàn

命意

mìng yì

命将

mìng jiāng

命门

mìng mén

命侣

mìng lǚ

命履

mìng lǚ

命妇

mìng fù

命终

mìng zhōng

命戒

mìng jiè

命过

mìng guò

命蔕

mìng dì

命士

mìng shì

命节

mìng jiē

命车

mìng chē

命家

mìng jiā

命祜

mìng hù

命案

mìng àn

命禄

mìng lù

命釂

mìng jiào

命民

mìng mín

命素

mìng sù

命棺

mìng guān

命酒

mìng jiǔ

命干

mìng gàn

命令

mìng lìng

命梓

mìng zǐ

命铺

mìng pù

命薄

mìng bó

命称

mìng chēng

命根

mìng gēn

命彩

mìng cǎi

命禾

mìng hé

命快

mìng kuài

命军

mìng jūn

命舛

mìng chuǎn

命官

mìng guān

命大

mìng dà

命使

mìng shǐ

命诰

mìng gào

命主

mìng zhǔ

命价

mìng jià

命珪

mìng guī

命日

mìng rì

命籍

mìng jí

命数

mìng shù

命臣

mìng chén

命分

mìng fēn

命相

mìng xiàng

命名

mìng míng

命毒

mìng dú

命笔

mìng bǐ

命箓

mìng lù

命工

mìng gōng

命草

mìng cǎo

命笼

mìng lóng

命麈

mìng zhǔ

命馆

mìng guǎn

命途

mìng tú

命运

mìng yùn

命驾

mìng jià

命诏

mìng zhào

命定

mìng dìng

命吏

mìng lì

命理

mìng lǐ

命祭

mìng jì

命郊

mìng jiāo

命偶

mìng ǒu

命觞

mìng shāng

命客

mìng kè


串门

chuàn mén

阙门

què mén

通门

tōng mén

甲门

jiǎ mén

逢门

féng mén

外门

wài mén

公门

gōng mén

素门

sù mén

浄门

jìng mén

役门

yì mén

无门

wú mén

阿门

ā mén

唱门

chàng mén

海门

hǎi mén

顺门

shùn mén

逃门

táo mén

双门

shuāng mén

斜门

xié mén

轩门

xuān mén

北门

běi mén

入门

rù mén

龙门

lóng mén

顿门

dùn mén

旗门

qí mén

安门

ān mén

款门

kuǎn mén

三门

sān mén

齐门

qí mén

脚门

jiǎo mén

亚门

yà mén

梢门

shāo mén

锅门

guō mén

眉门

méi mén

梵门

fàn mén

德门

dé mén

抉门

jué mén

王门

wáng mén

闺门

guī mén

走门

zǒu mén

八门

bā mén

敲门

qiāo mén

命门

mìng mén

争门

zhēng mén

相门

xiāng mén

毬门

qiú mén

曾门

zēng mén

某门

mǒu mén

雷门

léi mén

鸿门

hóng mén

独门

dú mén

侧门

cè mén

部门

bù mén

溜门

liū mén

茅门

máo mén

宾门

bīn mén

阊门

chāng mén

胥门

xū mén

旋门

xuán mén

嗓门

sǎng mén

杨门

yáng mén

麦门

mài mén

古门

gǔ mén

射门

shè mén

君门

jūn mén

及门

jí mén

临门

lín mén

打门

dǎ mén

抠门

kōu mén

青门

qīng mén

义门

yì mén

禽门

qín mén

笼门

lóng mén

斗门

dǒu mén

下门

xià mén

和门

hé mén

侯门

hóu mén

班门

bān mén

灶门

zào mén

闸门

zhá mén

雉门

zhì mén

泉门

quán mén

沙门

shā mén

师门

shī mén

瓮门

wèng mén

江门

jiāng mén

仕门

shì mén

凈门

jìng mén

篱门

lí mén

竹门

zhú mén

顶门

dǐng mén

郊门

jiāo mén

路门

lù mén

桃门

táo mén

宦门

huàn mén

看门

kān mén

家门

jiā mén

池门

chí mén

面门

miàn mén

牙门

yá mén

渠门

qú mén

梁门

liáng mén

后门

hòu mén

进门

jìn mén

法门

fǎ mén

翟门

zhái mén

冷门

lěng mén

唤门

huàn mén

蓬门

péng mén

犯门

fàn mén

学门

xué mén

霸门

bà mén

朔门

shuò mén

人门

rén mén

耏门

ér mén

留门

liú mén

扫门

sǎo mén

欢门

huān mén

圭门

guī mén

黄门

huáng mén

一门

yī mén

河门

hé mén

水门

shuǐ mén

贲门

bēn mén

前门

qián mén

凯门

kǎi mén

警门

jǐng mén

快门

kuài mén

衙门

yá men

洪门

hóng mén

邪门

xié mén

镜门

jìng mén

庆门

qìng mén

迎门

yíng mén

名门

míng mén

松门

sōng mén

席门

xí mén

诗门

shī mén

栏门

lán mén

你门

nǐ mén

鯆门

pū mén

铜门

tóng mén

周门

zhōu mén

辟门

pì mén

横门

héng mén

鱼门

yú mén

修门

xiū mén

雩门

yú mén

羡门

xiàn mén

东门

dōng mén

凶门

xiōng mén

天门

tiān mén

破门

pò mén

暑门

shǔ mén

南门

nán mén

阗门

tián mén

妙门

miào mén

仪门

yí mén

脑门

nǎo mén

专门

zhuān mén

吊门

diào mén

逵门

kuí mén

垒门

lěi mén

坊门

fāng mén

竈门

zào mén

裙门

qún mén

权门

quán mén

近门

jìn mén

星门

xīng mén

宫门

gōng mén

西门

xī mén

庙门

miào mén

吴门

wú mén

幸门

xìng mén

傍门

bàng mén

铁门

tiě mén

阵门

zhèn mén

汽门

qì mén

郢门

yǐng mén

强门

qiáng mén

单门

dān mén

多门

duō mén

神门

shén mén

歡门

huān mén

澳门

ào mén

峡门

xiá mén

活门

huó mén

掖门

yè mén

善门

shàn mén

红门

hóng mén

大门

dà mén

拐门

guǎi mén

库门

kù mén

角门

jiǎo mén

释门

shì mén

弟门

dì mén

闯门

chuǎng mén

诀门

jué mén

粪门

fèn mén

同门

tóng mén

地门

dì mén

平门

píng mén

桑门

sāng mén

照门

zhào mén

禁门

jìn mén

闶门

kāng mén

防门

fáng mén

叫门

jiào mén

筚门

bì mén

吏门

lì mén

行门

xíng mén

凿门

záo mén

对门

duì mén

露门

lù mén

山门

shān mén

气门

qì mén

共门

gòng mén

倚门

yǐ mén

把门

bǎ mén

昌门

chāng mén

悬门

xuán mén

霄门

xiāo mén

并门

bìng mén

应门

yìng mén

厓门

yá mén

教门

jiào mén

涧门

jiàn mén

宗门

zōng mén

鼎门

dǐng mén

元门

yuán mén

阖门

hé mén

屏门

píng mén

稿门

gǎo mén

桥门

qiáo mén

普门

pǔ mén

蓟门

jì mén

登门

dēng mén

油门

yóu mén

出门

chū mén

纱门

shā mén

夔门

kuí mén

幽门

yōu mén

空门

kōng mén

夺门

duó mén

贵门

guì mén

挨门

āi mén

边门

biān mén

孤门

gū mén

谯门

qiáo mén

荜门

bì mén

踩门

cǎi mén

与门

yǔ mén

贿门

huì mén

旌门

jīng mén

李门

lǐ mén

恶门

è mén

回门

huí mén

罪门

zuì mén

壁门

bì mén

孝门

xiào mén

荆门

jīng mén

开门

kāi mén

谁门

shuí mén

譍门

yīng mén

微门

wēi mén

仙门

xiān mén

中门

zhōng mén

白门

bái mén

章门

zhāng mén

弱门

ruò mén

词门

cí mén

奇门

qí mén

圣门

shèng mén

雍门

yōng mén

巢门

cháo mén

热门

rè mén

板门

bǎn mén

拜门

bài mén

辕门

yuán mén

正门

zhèng mén

满门

mǎn mén

炎门

yán mén

戒门

jiè mén

攻门

gōng mén

旁门

páng mén

马门

mǎ mén

街门

jiē mén

乱门

luàn mén

端门

duān mén

封门

fēng mén

黑门

hēi mén

户门

hù mén

樵门

qiáo mén

黉门

hóng mén

将门

jiàng mén

闼门

tà mén

豪门

háo mén

乘门

chéng mén

腰门

yāo mén

沟门

gōu mén

僧门

sēng mén

上一组词:谆沓
下一组词:禅阁

更多命的组词

命门的意思


词语解释:

1.经穴名。在两肾之间。
2.术(.好工具)数用语。指面部左右两旁当耳门处。
3.人体生命的根本。

引证解释:

⒈ 中医名词。一般指右肾。

引《难经·三十六难》:“左者为肾,右者为命门。命门者诸神精之所舍,原气之所繫也,故男子以藏精,女子以繫胞。”
《云笈七籤》卷五六:“右肾谓之命门。”

⒉ 中医名词。经络穴位名,在第十四至十五脊椎之间骨缝中,属督脉经。主治腰痛、遗精、便泄、崩漏等症。

引《医宗金鉴·刺灸心法要诀·奇经八脉总歌》:“腰俞阳关入命门,悬枢脊中中枢长。”
《医宗金鉴·刺灸心法要诀·奇经八脉总歌》:“十六阳关十四命,三一悬枢脊中央。”
原注:“十四椎下,命门穴也。”

⒊ 中医名词。睛明穴的别称。亦用以代指眼睛。

引《灵枢经·根结》:“太阳根於至阴,结於命门,命门者,目也。”

⒋ 相术家名词。谓面部左右当耳处。

引《天雨花》第八回:“黑绕太阳天庭暗,青遮口角命门昏。”

国语词典:

经穴名。在两肾之间。

网络解释:

命门 (人体穴位名称)

命门 (vital gate;mìngmén;GV4;DU4)中医中人体的一个重要组成部分,包含三层含义:一,在五脏学说中指肾脏(即左肾右命门之说),二,在经脉学说中指督脉命门穴。 位于腰部,当后正中线上,第二腰椎棘突下凹陷中。三,在《黄帝内经》中指眼睛。人体生命的根本。其部位至今尚无定论。中医学认为命门蕴藏先天之炁,集中体现肾的功能,故对五脏六腑的功能发挥着决定性的作用。命门一词最早见于《灵枢·根结》篇,但指“目”而言,秦汉以后才把它作为藏象学说中的一个概念。命,人之根本也,以便也。门,出入的门户也。命门名意指脊骨中的高温高压阴性水液由此外输督脉。本穴因其位处腰背的正中部位,内连脊骨,在人体重力场中为位置低下之处,脊骨内的高温高压阴性水液由此外输体表督脉,本穴外输的阴性水液有维系督脉气血流行不息的作用,为人体的生命之本,故名命门。
更多门的组词

命门详细解释


读音:mìng

命mìng(1)(名)生命;性命。(2)(名)命运(3)(名):算~。(4)(名)(动)命令(5)(名);指派:~驾。(6)(名)(名)命令(7)(名);指示:奉~|待~。(8)(名)(动)给与(名称等):~名|~题。

读音:mén

门mén(1)(名)房屋、车船或用围墙、篱笆等围起来的地方的出入口:前~|屋~|送货上~。(2)(名)装置在上述出入口;能开关的障碍物;多用木料或金属材料做成:铁~|栅栏~儿|两扇红漆大~。(3)(名)(~儿)器物可以开关的部分:柜~儿|炉~儿。(4)(名)形状或作用像门的:电~|水~|气~|闸~。(5)(名)(~儿)门径:窍~|炼钢的活儿我也摸着点~儿了。(6)(名)旧时指家族或家族的一支;现在指一般的家庭:满~|双喜临~|张~王氏|长~长子。(7)(名)宗教、学术思想上的派别:儒~|佛~|左道旁~。(8)(名)传统指称跟师傅有关的:拜~|同~|~徒。(9)(名)一般事物的分类:分~别类|五花八~。(名)生物学中把具有最基本最显著的共同特征的生物分为若干群;每一群叫一门;如原生动物门、裸子植物门等。门以下为纲。(名)压宝时下赌注的位置的名称;也用来表示赌博者的位置;有“天门”、“青龙”等名目。(量)ɑ)用于炮。b)用于功课、技术等。(Mén)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025