圣门


圣门的组词


圣聪

shèng cōng

圣相

shèng xiāng

圣地

shèng dì

圣臣

shèng chén

圣寿

shèng shòu

圣教

shèng jiào

圣恩

shèng ēn

圣喆

shèng zhé

圣泉

shèng quán

圣宸

shèng chén

圣良

shèng liáng

圣王

shèng wáng

圣私

shèng sī

圣洁

shèng jié

圣证

shèng zhèng

圣鉴

shèng jiàn

圣杯

shèng bēi

圣笤

shèng tiáo

圣策

shèng cè

圣珓

shèng jiào

圣明

shèng míng

圣论

shèng lùn

圣姿

shèng zī

圣像

shèng xiàng

圣洗

shèng xǐ

圣殿

shèng diàn

圣道

shèng dào

圣主

shèng zhǔ

圣眷

shèng juàn

圣药

shèng yào

圣断

shèng duàn

圣海

shèng hǎi

圣女

shèng nǚ

圣鸟

shèng niǎo

圣令

shèng lìng

圣水

shèng shuǐ

圣裁

shèng cái

圣筊

shèng jiǎo

圣则

shèng zé

圣僧

shèng sēng

圣上

shèng shàng

圣神

shèng shén

圣帝

shèng dì

圣父

shèng fù

圣矩

shèng jǔ

圣瑞

shèng ruì

圣胎

shèng tāi

圣躬

shèng gōng

圣节

shèng jié

圣髓

shèng suǐ

圣代

shèng dài

圣度

shèng dù

圣火

shèng huǒ

圣去

shèng qù

圣皇

shèng huáng

圣德

shèng dé

圣虑

shèng lǜ

圣朝

shèng cháo

圣米

shèng mǐ

圣乡

shèng xiāng

圣儒

shèng rú

圣庙

shèng miào

圣典

shèng diǎn

圣旦

shèng dàn

圣湖

shèng hú

圣语

shèng yǔ

圣勋

shèng xūn

圣灯

shèng dēng

圣辰

shèng chén

圣尼

shèng ní

圣历

shèng lì

圣录

shèng lù

圣心

shèng xīn

圣知

shèng zhī

圣谋

shèng móu

圣功

shèng gōng

圣库

shèng kù

圣法

shèng fǎ

圣畧

shèng lüè

圣轨

shèng guǐ

圣果

shèng guǒ

圣谛

shèng dì

圣焰

shèng yàn

圣贤

shèng xián

圣母

shèng mǔ

圣后

shèng hòu

圣诲

shèng huì

圣齑

shèng jī

圣国

shèng guó

圣辉

shèng huī

圣门

shèng mén

圣略

shèng lüè

圣灵

shèng líng

圣人

shèng rén

圣境

shèng jìng

圣猷

shèng yóu

圣觉

shèng jué

圣范

shèng fàn

圣旨

shèng zhǐ

圣城

shèng chéng

圣考

shèng kǎo

圣通

shèng tōng

圣训

shèng xùn

圣诞

shèng dàn

圣规

shèng guī

圣哲

shèng zhé

圣谗

shèng chán

圣手

shèng shǒu

圣餐

shèng cān

圣者

shèng zhě

圣林

shèng lín

圣伤

shèng shāng

圣谟

shèng mó

圣姑

shèng gū

圣君

shèng jūn

圣智

shèng zhì

圣览

shèng lǎn

圣木

shèng mù

圣诫

shèng jiè

圣事

shèng shì

圣怀

shèng huái

圣会

shèng huì

圣子

shèng zǐ

圣牌

shèng pái

圣惪

shèng dé

圣讳

shèng huì


京门

jīng mén

祸门

huò mén

君门

jūn mén

陵门

líng mén

香门

xiāng mén

普门

pǔ mén

纱门

shā mén

壅门

yōng mén

朝门

cháo mén

古门

gǔ mén

梢门

shāo mén

江门

jiāng mén

及门

jí mén

谁门

shuí mén

九门

jiǔ mén

绝门

jué mén

屠门

tú mén

瓮门

wèng mén

空门

kōng mén

休门

xiū mén

竹门

zhú mén

兴门

xīng mén

截门

jié mén

鹭门

lù mén

打门

dǎ mén

仕门

shì mén

涧门

jiàn mén

省门

shěng mén

定门

dìng mén

头门

tóu mén

寝门

qǐn mén

旁门

páng mén

户门

hù mén

梁门

liáng mén

席门

xí mén

额门

é mén

过门

guò mén

袁门

yuán mén

旋门

xuán mén

掘门

jué mén

郭门

guō mén

朱门

zhū mén

村门

cūn mén

欢门

huān mén

仙门

xiān mén

某门

mǒu mén

登门

dēng mén

垒门

lěi mén

眉门

méi mén

警门

jǐng mén

胥门

xū mén

神门

shén mén

闇门

àn mén

抉门

jué mén

道门

dào mén

天门

tiān mén

隘门

ài mén

脑门

nǎo mén

肛门

gāng mén

拐门

guǎi mén

黑门

hēi mén

闸门

zhá mén

和门

hé mén

当门

dāng mén

列门

liè mén

拜门

bài mén

阊门

chāng mén

槅门

gé mén

慧门

huì mén

窍门

qiào mén

茨门

cí mén

孝门

xiào mén

掖门

yè mén

花门

huā mén

素门

sù mén

板门

bǎn mén

库门

kù mén

强门

qiáng mén

元门

yuán mén

释门

shì mén

曾门

zēng mén

地门

dì mén

灵门

líng mén

厓门

yá mén

凈门

jìng mén

梵门

fàn mén

红门

hóng mén

法门

fǎ mén

回门

huí mén

澳门

ào mén

王门

wáng mén

阖门

hé mén

横门

héng mén

帝门

dì mén

射门

shè mén

塞门

sài mén

走门

zǒu mén

合门

hé mén

轩门

xuān mén

腰门

yāo mén

军门

jūn mén

产门

chǎn mén

溜门

liū mén

举门

jǔ mén

宾门

bīn mén

弱门

ruò mén

铜门

tóng mén

闳门

hóng mén

顶门

dǐng mén

西门

xī mén

麦门

mài mén

凯门

kǎi mén

大门

dà mén

重门

chóng mén

幸门

xìng mén

端门

duān mén

顺门

shùn mén

蠭门

fēng mén

侯门

hóu mén

毕门

bì mén

贫门

pín mén

悟门

wù mén

屏门

píng mén

踏门

tà mén

吊门

diào mén

蓬门

péng mén

茅门

máo mén

北门

běi mén

旌门

jīng mén

役门

yì mén

五门

wǔ mén

贲门

bēn mén

夔门

kuí mén

鼎门

dǐng mén

穴门

xué mén

满门

mǎn mén

留门

liú mén

荆门

jīng mén

冷门

lěng mén

开门

kāi mén

人门

rén mén

前门

qián mén

破门

pò mén

渠门

qú mén

霸门

bà mén

阀门

fá mén

宦门

huàn mén

蓟门

jì mén

看门

kān mén

名门

míng mén

倡门

chàng mén

顿门

dùn mén

仪门

yí mén

车门

chē mén

津门

jīn mén

斜门

xié mén

筚门

bì mén

竈门

zào mén

牙门

yá mén

璧门

bì mén

把门

bǎ mén

柴门

chái mén

八门

bā mén

同门

tóng mén

德门

dé mén

差门

chà mén

膺门

yīng mén

论门

lùn mén

晨门

chén mén

祭门

jì mén

圣门

shèng mén

家门

jiā mén

恶门

è mén

调门

diào mén

关门

guān mén

监门

jiān mén

封门

fēng mén

气门

qì mén

山门

shān mén

上门

shàng mén

凿门

záo mén

锅门

guō mén

多门

duō mén

鱼门

yú mén

金门

jīn mén

郊门

jiāo mén

孔门

kǒng mén

临门

lín mén

路门

lù mén

侧门

cè mén

进门

jìn mén

夺门

duó mén

巡门

xún mén

刀门

dāo mén

叩门

kòu mén

霄门

xiāo mén

攻门

gōng mén

风门

fēng mén

栏门

lán mén

寒门

hán mén

佛门

fó mén

义门

yì mén

球门

qiú mén

倚门

yǐ mén

青门

qīng mén

排门

pái mén

出门

chū mén

宫门

gōng mén

长门

zhǎng mén

骈门

pián mén

南门

nán mén

无门

wú mén

唤门

huàn mén

防门

fáng mén

入门

rù mén

月门

yuè mén

妙门

miào mén

热门

rè mén

傍门

bàng mén

二门

èr mén

洪门

hóng mén

羡门

xiàn mén

禽门

qín mén

乱门

luàn mén

胆门

dǎn mén

踵门

zhǒng mén

沟门

gōu mén

安门

ān mén

石门

shí mén

孟门

mèng mén

水门

shuǐ mén

歡门

huān mén

敲门

qiāo mén

闱门

wéi mén

缁门

zī mén

市门

shì mén

孽门

niè mén

篱门

lí mén

暑门

shǔ mén

闯门

chuǎng mén

新门

xīn mén

辕门

yuán mén

阵门

zhèn mén

油门

yóu mén

苏门

sū mén

它门

tā mén

戒门

jiè mén

毬门

qiú mén

造门

zào mén

近门

jìn mén

雍门

yōng mén

庙门

miào mén

根门

gēn mén

跪门

guì mén

栅门

zhà mén

医门

yī mén

虎门

hǔ mén

守门

shǒu mén

裙门

qún mén

杜门

dù mén

中门

zhōng mén

微门

wēi mén

利门

lì mén

星门

xīng mén

罪门

zuì mén

全门

quán mén

邦门

bāng mén

荜门

bì mén

诗门

shī mén

外门

wài mén

辟门

pì mén

黄门

huáng mén

鯆门

pū mén

露门

lù mén

镜门

jìng mén

玄门

xuán mén

便门

biàn mén

禹门

yǔ mén

河门

hé mén

逢门

féng mén

清门

qīng mén

庠门

xiáng mén

鸾门

luán mén

三门

sān mén

灶门

zào mén

墓门

mù mén

奸门

jiān mén

部门

bù mén

李门

lǐ mén

闺门

guī mén

千门

qiān mén

扫门

sǎo mén

皇门

huáng mén

闩门

shuān mén

词门

cí mén

并门

bìng mén

诀门

jué mén

一门

yī mén

炎门

yán mén

城门

chéng mén

上一组词:升学
下一组词:圣令

更多圣的组词

圣门的意思


词语解释:

1.谓进入圣道[.好工具]之门。 2.谓孔子的门下。亦泛指传孔子之道者。

引证解释:

⒈ 谓进入圣道之门。

引汉扬雄《法言·修身》:“天下有三门:由於情欲,入自禽门;由於礼义,入自人门;由於独智,入自圣门。”

⒉ 谓孔子的门下。亦泛指传孔子之道者。

引汉班固《幽通赋》:“游圣门而靡救兮,虽覆醢其何补?”
宋俞文豹《吹剑四录》:“惟我朝诸公为义理之学,髣彿圣门气象尔。”
明胡应麟《少室山房笔丛·经籍会通三》:“余近得《颜子》三卷,亦国朝人裒集,虽谓有功圣门,可也。”
清曾国藩《圣哲画像记》:“周、张、程、朱,在圣门,则德行之科也。”

网络解释:

圣门

圣门是一个汉语词语,拼音是:sheng men释义:1、进入圣道之门。2、谓孔子的门下。亦泛指传孔子之道者。出处《法言·修身》,
更多门的组词

圣门详细解释


读音:shèng

圣shèng(1)(形)最崇高的:神~。(2)(形)称学知识或技能有极高成就的:诗~。(3)(名)指圣人:~贤。(4)(名)封建社会尊称帝王:~旨。

读音:mén

门mén(1)(名)房屋、车船或用围墙、篱笆等围起来的地方的出入口:前~|屋~|送货上~。(2)(名)装置在上述出入口;能开关的障碍物;多用木料或金属材料做成:铁~|栅栏~儿|两扇红漆大~。(3)(名)(~儿)器物可以开关的部分:柜~儿|炉~儿。(4)(名)形状或作用像门的:电~|水~|气~|闸~。(5)(名)(~儿)门径:窍~|炼钢的活儿我也摸着点~儿了。(6)(名)旧时指家族或家族的一支;现在指一般的家庭:满~|双喜临~|张~王氏|长~长子。(7)(名)宗教、学术思想上的派别:儒~|佛~|左道旁~。(8)(名)传统指称跟师傅有关的:拜~|同~|~徒。(9)(名)一般事物的分类:分~别类|五花八~。(名)生物学中把具有最基本最显著的共同特征的生物分为若干群;每一群叫一门;如原生动物门、裸子植物门等。门以下为纲。(名)压宝时下赌注的位置的名称;也用来表示赌博者的位置;有“天门”、“青龙”等名目。(量)ɑ)用于炮。b)用于功课、技术等。(Mén)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025