盛门


盛门的组词


盛举

shèng jǔ

盛年

shèng nián

盛暑

shèng shǔ

盛门

shèng mén

盛衰

shèng shuāi

盛轨

shèng guǐ

盛气

shèng qì

盛集

shèng jí

盛鼎

shèng dǐng

盛会

shèng huì

盛名

shèng míng

盛昌

shèng chāng

盛时

shèng shí

盛容

shèng róng

盛作

shèng zuò

盛积

shèng jī

盛传

shèng chuán

盛君

shèng jūn

盛殓

shèng liàn

盛阀

shèng fá

盛隆

shèng lóng

盛旨

shèng zhǐ

盛色

shèng sè

盛节

shèng jié

盛情

shèng qíng

盛放

chéng fàng

盛乐

shèng yuè

盛则

shèng zé

盛冬

shèng dōng

盛壮

shèng zhuàng

盛多

shèng duō

盛业

shèng yè

盛颜

shèng yán

盛推

shèng tuī

盛古

shèng gǔ

盛章

shèng zhāng

盛开

shèng kāi

盛粮

shèng liáng

盛才

shèng cái

盛水

shèng shuǐ

盛藻

shèng zǎo

盛夏

shèng xià

盛春

shèng chūn

盛意

shèng yì

盛农

shèng nóng

盛器

chéng qì

盛运

shèng yùn

盛旦

shèng dàn

盛力

shèng lì

盛满

chéng mǎn

盛世

shèng shì

盛流

shèng liú

盛编

shèng biān

盛迹

shèng jì

盛躅

shèng zhú

盛化

shèng huà

盛从

shèng cóng

盛季

shèng jì

盛务

shèng wù

盛宠

shèng chǒng

盛秋

shèng qiū

盛宴

shèng yàn

盛丽

shèng lì

盛平

shèng píng

盛口

shèng kǒu

盛誉

shèng yù

盛彊

shèng qiáng

盛装

shèng zhuāng

盛大

shèng dà

盛称

shèng chēng

盛唐

shèng táng

盛道

shèng dào

盛筵

shèng yán

盛际

shèng jì

盛强

shèng qiáng

盛观

shèng guān

盛高

shèng gāo

盛贮

shèng zhù

盛德

shèng dé

盛况

shèng kuàng

盛介

shèng jiè

盛阴

shèng yīn

盛凉

shèng liáng

盛茂

shèng mào

盛汇

shèng huì

盛言

shèng yán

盛仪

shèng yí

盛价

shèng jià

盛齿

shèng chǐ

盛典

shèng diǎn

盛谈

shèng tán

盛代

shèng dài

盛烈

shèng liè

盛事

shèng shì

盛行

shèng xíng

盛尊

shèng zūn

盛产

shèng chǎn

盛府

shèng fǔ

盛养

shèng yǎng

盛饰

shèng shì

盛鬋

shèng jiǎn

盛美

shèng měi

盛人

shèng rén

盛服

shèng fú

盛治

shèng zhì

盛妆

shèng zhuāng

盛指

shèng zhǐ

盛怒

shèng nù

盛寒

shèng hán

盛景

shèng jǐng

盛兵

shèng bīng

盛鋭

shèng ruì

盛炽

shèng chì

盛馔

shèng zhuàn

盛阳

shèng yáng

盛礼

shèng lǐ


寝门

qǐn mén

调门

diào mén

元门

yuán mén

防门

fáng mén

头门

tóu mén

街门

jiē mén

下门

xià mén

阿门

ā mén

隘门

ài mén

神门

shén mén

朱门

zhū mén

将门

jiàng mén

休门

xiū mén

板门

bǎn mén

欢门

huān mén

闶门

kāng mén

禹门

yǔ mén

晨门

chén mén

古门

gǔ mén

唤门

huàn mén

麦门

mài mén

江门

jiāng mén

扫门

sǎo mén

埽门

sào mén

四门

sì mén

教门

jiào mén

拦门

lán mén

王门

wáng mén

衙门

yá men

奸门

jiān mén

扣门

kòu mén

唱门

chàng mén

灵门

líng mén

也门

yě mén

闱门

wéi mén

车门

chē mén

侧门

cè mén

排门

pái mén

亚门

yà mén

踵门

zhǒng mén

雍门

yōng mén

瘂门

yǎ mén

水门

shuǐ mén

弱门

ruò mén

栏门

lán mén

鹊门

què mén

蓟门

jì mén

跪门

guì mén

竹门

zhú mén

锅门

guō mén

阗门

tián mén

阳门

yáng mén

及门

jí mén

裙门

qún mén

快门

kuài mén

活门

huó mén

庆门

qìng mén

关门

guān mén

球门

qiú mén

油门

yóu mén

鯆门

pū mén

毕门

bì mén

独门

dú mén

警门

jǐng mén

黄门

huáng mén

苏门

sū mén

灭门

miè mén

填门

tián mén

横门

héng mén

山门

shān mén

寒门

hán mén

回门

huí mén

额门

é mén

旁门

páng mén

西门

xī mén

垒门

lěi mén

逵门

kuí mén

溜门

liū mén

霞门

xiá mén

嗓门

sǎng mén

河门

hé mén

踏门

tà mén

通门

tōng mén

祸门

huò mén

茅门

máo mén

蹐门

jí mén

孽门

niè mén

阊门

chāng mén

逢门

féng mén

缁门

zī mén

厓门

yá mén

三门

sān mén

桥门

qiáo mén

鸿门

hóng mén

恩门

ēn mén

微门

wēi mén

丘门

qiū mén

宗门

zōng mén

蠭门

fēng mén

戒门

jiè mén

近门

jìn mén

津门

jīn mén

封门

fēng mén

贲门

bēn mén

侯门

hóu mén

同门

tóng mén

闩门

shuān mén

平门

píng mén

赂门

lù mén

仪门

yí mén

缺门

quē mén

抠门

kōu mén

犯门

fàn mén

行门

xíng mén

路门

lù mén

面门

miàn mén

举门

jǔ mén

修门

xiū mén

斜门

xié mén

掖门

yè mén

截门

jié mén

牙门

yá mén

君门

jūn mén

筚门

bì mén

罪门

zuì mén

闿门

kǎi mén

闺门

guī mén

敲门

qiāo mén

帝门

dì mén

善门

shàn mén

都门

dōu mén

房门

fáng mén

梁门

liáng mén

辟门

pì mén

海门

hǎi mén

浄门

jìng mén

电门

diàn mén

泉门

quán mén

对门

duì mén

顺门

shùn mén

郭门

guō mén

郢门

yǐng mén

巡门

xún mén

铜门

tóng mén

孤门

gū mén

脚门

jiǎo mén

逃门

táo mén

蓬门

péng mén

多门

duō mén

命门

mìng mén

星门

xīng mén

李门

lǐ mén

皇门

huáng mén

某门

mǒu mén

偏门

piān mén

霸门

bà mén

玄门

xuán mén

班门

bān mén

巢门

cháo mén

安门

ān mén

挨门

āi mén

郊门

jiāo mén

辕门

yuán mén

凈门

jìng mén

昌门

chāng mén

强门

qiáng mén

走门

zǒu mén

临门

lín mén

雷门

léi mén

樵门

qiáo mén

人门

rén mén

列门

liè mén

孝门

xiào mén

五门

wǔ mén

黉门

hóng mén

杨门

yáng mén

刀门

dāo mén

齐门

qí mén

胆门

dǎn mén

倡门

chàng mén

出门

chū mén

共门

gòng mén

二门

èr mén

一门

yī mén

医门

yī mén

那门

nà mén

譍门

yīng mén

金门

jīn mén

普门

pǔ mén

梢门

shāo mén

肛门

gāng mén

大门

dà mén

沙门

shā mén

驩门

huān mén

十门

shí mén

桃门

táo mén

相门

xiāng mén

叫门

jiào mén

凶门

xiōng mén

凯门

kǎi mén

悟门

wù mén

旌门

jīng mén

僧门

sēng mén

合门

hé mén

串门

chuàn mén

贵门

guì mén

粪门

fèn mén

圣门

shèng mén

青门

qīng mén

家门

jiā mén

监门

jiān mén

塞门

sài mén

耳门

ěr mén

周门

zhōu mén

村门

cūn mén

空门

kōng mén

禅门

chán mén

旋门

xuán mén

邪门

xié mén

虎门

hǔ mén

折门

zhé mén

闇门

àn mén

进门

jìn mén

过门

guò mén

坊门

fāng mén

穷门

qióng mén

户门

hù mén

和门

hé mén

涧门

jiàn mén

花门

huā mén

骈门

pián mén

京门

jīng mén

香门

xiāng mén

定门

dìng mén

顶门

dǐng mén

道门

dào mén

入门

rù mén

闸门

zhá mén

席门

xí mén

铁门

tiě mén

戟门

jǐ mén

根门

gēn mén

杜门

dù mén

登门

dēng mén

军门

jūn mén

妙门

miào mén

长门

zhǎng mén

冷门

lěng mén

拜门

bài mén

墓门

mù mén

壅门

yōng mén

傍门

bàng mén

把门

bǎ mén

凿门

záo mén

闯门

chuǎng mén

权门

quán mén

城门

chéng mén

千门

qiān mén

宫门

gōng mén

露门

lù mén

倚门

yǐ mén

桑门

sāng mén

禽门

qín mén

名门

míng mén

汽门

qì mén

曾门

zēng mén

夔门

kuí mén

白门

bái mén

拱门

gǒng mén

南门

nán mén

台门

tái mén

棘门

jí mén

郎门

láng mén

吴门

wú mén

法门

fǎ mén

斗门

dǒu mén

释门

shì mén

眉门

méi mén

霄门

xiāo mén

恶门

è mén

学门

xué mén

库门

kù mén

蜀门

shǔ mén

甲门

jiǎ mén

阙门

què mén

峡门

xiá mén

松门

sōng mén

查门

zhā mén

与门

yǔ mén

楚门

chǔ mén

祭门

jì mén

屏门

píng mén

乘门

chéng mén

诀门

jué mén

打门

dǎ mén

款门

kuǎn mén

开门

kāi mén

屠门

tú mén

公门

gōng mén

悬门

xuán mén

上一组词:地速
下一组词:追考

更多盛的组词

盛门的意思


词语解释:

豪门,望族。

引证解释:

⒈ 豪门,望族。

引《后汉书·耿秉传》:“于时衣冠盛门坐纪罹祸灭者众矣。”
宋梅尧臣《送鲁玉太博挽词》之二:“自昔称王谢,于今亦盛门。”

网络解释:

盛门

豪门,望族《后汉书·耿秉传》:“于时衣冠盛门坐纪罹祸灭者众矣。” 宋·梅尧臣《送鲁玉太博挽词》之二:“自昔称王谢,于今亦盛门。”
更多门的组词

盛门详细解释


读音:shèng,chéng[ shèng ]

1. 兴旺:兴盛。繁盛。旺盛。盛世。盛衰。茂盛。全盛时期。

2. 炽烈:年轻气盛。盛怒。盛气凌人。

3. 丰富,华美:盛产。盛宴。盛装。

4. 热烈,规模大:盛大。盛况。盛典。盛举。

5. 广泛,程度深:盛传(chuán)。盛行(xíng )。盛赞。盛名。盛夏。

6. 深厚:盛意。

7. 姓。

读音:mén

门mén(1)(名)房屋、车船或用围墙、篱笆等围起来的地方的出入口:前~|屋~|送货上~。(2)(名)装置在上述出入口;能开关的障碍物;多用木料或金属材料做成:铁~|栅栏~儿|两扇红漆大~。(3)(名)(~儿)器物可以开关的部分:柜~儿|炉~儿。(4)(名)形状或作用像门的:电~|水~|气~|闸~。(5)(名)(~儿)门径:窍~|炼钢的活儿我也摸着点~儿了。(6)(名)旧时指家族或家族的一支;现在指一般的家庭:满~|双喜临~|张~王氏|长~长子。(7)(名)宗教、学术思想上的派别:儒~|佛~|左道旁~。(8)(名)传统指称跟师傅有关的:拜~|同~|~徒。(9)(名)一般事物的分类:分~别类|五花八~。(名)生物学中把具有最基本最显著的共同特征的生物分为若干群;每一群叫一门;如原生动物门、裸子植物门等。门以下为纲。(名)压宝时下赌注的位置的名称;也用来表示赌博者的位置;有“天门”、“青龙”等名目。(量)ɑ)用于炮。b)用于功课、技术等。(Mén)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025