zhāo yǐn
zhāo zhāo
zhāo jié
zhāo mǎi
zhāo shāng
zhāo jí
zhāo bá
zhāo zi
zhāo huái
zhāo zhǐ
zhāo shū
zhāo qiàn
zhāo zhì
zhāo zhǎn
zhāo ér
zhāo mù
zhāo yāo
zhāo lǐng
zhāo lái
zhāo shēng
zhāo yuè
zhāo gǔ
zhāo shǒu
zhāo lù
zhāo kǎo
zhāo jiào
zhāo zé
zhāo pìn
zhāo quán
zhāo yíng
zhāo xù
zhāo shí
zhāo yóu
zhāo huī
zhāo jìn
zhāo hu
zhāo hún
zhāo chéng
zhāo huì
zhāo cè
zhāo yù
zhāo jǔ
zhāo lǒng
zhāo qí
zhāo lǐ
zhāo jué
zhāo zhuō
zhāo biāo
zhāo kuǎn
zhāo hàn
zhāo yǐn
zhāo zhuì
zhāo hù
zhāo qīn
zhāo bīng
zhāo jūn
zhāo lǎn
zhāo yòu
zhāo shōu
zhāo mà
zhāo gòng
zhāo ān
zhāo jià
zhāo tiē
zhāo cuì
zhāo zhì
zhāo jí
zhāo fēng
zhāo jià
zhāo huǐ
zhāo yòng
zhāo huàn
zhāo fù
zhāo rě
zhāo zū
zhāo shù
zhāo gǎo
zhāo dòng
zhāo yào
zhāo mù
zhāo tí
zhāo shì
zhāo jiàn
zhāo xián
zhāo nà
zhāo qiú
zhāo xié
zhāo mǐ
zhāo chéng
zhāo chēng
zhāo jù
zhāo xiáng
zhāo pai
zhāo zāi
zhāo jù
zhāo rèn
zhāo jī
zhāo rèn
zhāo yáo
zhāo jiàn
zhāo huī
zhāo juàn
zhāo dài
zhāo liáng
zhāo yáng
zhāo jiě
zhāo hé
zhāo zhǎn
zhāo lái
zhāo lái
zhāo kěn
zhāo fú
bēi liáng
bīng liáng
nán liáng
xiāo liáng
chuàng liáng
wēn liáng
hòu liáng
chèn liáng
yǔ liáng
wēn liáng
nà liáng
xiē liáng
zháo liáng
yìn liáng
hán liáng
nèn liáng
shèng liáng
qiū liáng
xuān liáng
gū liáng
shù liáng
yán liáng
wǔ liáng
kōng liáng
jǔ liáng
shòu liáng
xīn liáng
qìn liáng
qīng liáng
zhāo liáng
yīn liáng
sēn liáng
qǔ liáng
fú liáng
hòu liáng
yī liáng
xīn liáng
zhàn liáng
yú liáng
gū liàng
chū liáng
zhuī liáng
huāng liáng
shèn liáng
chōng liáng
wēn liáng
shū liáng
qī liáng
dǎo liáng
yú liáng
qīng liáng
xīn liáng
chéng liáng
cāng liáng
cāng liáng
fēng liáng
⒈ 亦作“招凉”。
⒉ 招致凉气;避暑。
引晋王嘉《拾遗记·燕昭王》:“昭王常怀此珠,当隆暑之月,体自轻凉,号曰‘销暑招凉之珠’也。”
宋陶穀《清异录·木》:“崔凤蹉跎失志。 洛南天庆观颇幽雅,常陪友生夏月招凉于古槐下。”
清梁章鉅《归田琐记·楹联賸话》:“﹝张诗舲﹞又题风洞山云:‘ 灕江水緑招凉去,常侍诗清赏雨来。’”
庞树柏《病鹤避暑小云栖寺挐舟访之留赠》诗:“大火流金苦久晴,招凉地僻有谁争!”
⒊ 着凉;受凉。见“招凉”。
引鲁迅《书信集·致邵文熔》:“上月中旬又因不慎招凉,终至大病。”
招来凉风。
招zhāo(1)(动)本义:打手势叫人来。(2)(动)广告或通知的方式使人来。(3)(动)引来(不好的事物):~苍蝇|~灾。(4)(动)惹;招惹:这孩子爱哭;别 ~他。(5)(动)惹:这孩子真~人喜欢。(6)(Zhāo)姓。招zhāo(动)承认罪行:~供。招zhāo同“着”(zhāo)。
凉读音:liáng,liàng[ liáng ]1. 温度低:凉快。凉爽。凉意。凉气。阴凉。凉丝丝。凉亭。荒凉。
2. 喻灰心,失望:听到这消息,我凉了半截。
3. 中国西晋末年至北魏,各族统治者在西北地区建立的割据政权:五凉(前、后、南、北、西)。