chèn yuàn
chèn shāng
chèn huái
chèn tǐ
chèn yù
chèn kǒu
chèn lù
chèn zuǐ
chèn xū
chèn shǒu
chèn duì
chèn shú
chèn dié
chèn bàn
chèn shì
chèn jié
chèn zǎo
chèn qī
chèn xiān
chèn bàn
chèn bān
chèn tiē
chèn bǐ
chèn zǒu
chèn biàn
chèn chéng
chèn fāng
chèn zhú
chèn shì
chèn cháng
chèn shí
chèn dié
chèn hàn
chèn gōng
chèn pāi
chèn zuò
chèn fàn
chèn jiè
chèn shè
chèn jiǎo
chèn dā
chèn yùn
chèn zhí
chèn xīng
chèn shí
chèn yú
chèn qǔ
chèn gǎn
chèn qián
chèn xū
chèn chuán
chèn tú
chèn làng
chèn jǐng
chèn xū
chèn yì
chèn kòng
chèn jī
chèn zhǐ
chèn xīn
chèn nào
chèn hōng
chèn yá
chèn shì
chèn chǎng
chèn rè
chèn kè
chèn cháo
chèn xián
chèn xíng
chèn fēng
chèn fù
chèn liáng
chèn bù
xīn liáng
zháo liáng
nán liáng
qīng liáng
nà liáng
xuān liáng
shù liáng
chū liáng
qīng liáng
xiē liáng
wēn liáng
xiāo liáng
yú liáng
chuàng liáng
shū liáng
qìn liáng
zhàn liáng
nèn liáng
yīn liáng
hòu liáng
qǔ liáng
qiū liáng
gū liáng
kōng liáng
fēng liáng
wēn liáng
xīn liáng
jǔ liáng
yán liáng
hòu liáng
huāng liáng
zhuī liáng
qī liáng
chéng liáng
bīng liáng
xīn liáng
yī liáng
yǔ liáng
chōng liáng
shèng liáng
shèn liáng
hán liáng
yú liáng
wēn liáng
bēi liáng
chèn liáng
wǔ liáng
yìn liáng
cāng liáng
shòu liáng
zhāo liáng
dǎo liáng
cāng liáng
sēn liáng
gū liàng
fú liáng
⒈ 见“趁凉”。亦作“趁凉”。亦作“趂凉”。
⒉ 热天在凉快透风的地方休息,以求凉意。
引唐白居易《晚庭逐凉》诗:“趁凉行绕竹,引睡卧看书。”
明唐寅《题画》诗之二:“长夏山邨诗兴幽,趂凉多在碧泉头。”
⒊ 趁凉爽之时。
引宋陆游《秋后一日风雨》诗:“趁凉谋社酒,乘润理园蔬。”
《水浒传》第十六回:“次日天色未明,众人起来,都要趁凉起身去。”
清蒲松龄《农桑经·农经·治茅》:“麦后耕之最妙。是时天热,宜早晚趁凉。”
趁chèn(1)(介)利用(时间、机会):~热打铁。(2)(动)〈方〉富有;拥有:~钱。(3)(动)〈书〉追逐;赶。
凉读音:liáng,liàng[ liáng ]1. 温度低:凉快。凉爽。凉意。凉气。阴凉。凉丝丝。凉亭。荒凉。
2. 喻灰心,失望:听到这消息,我凉了半截。
3. 中国西晋末年至北魏,各族统治者在西北地区建立的割据政权:五凉(前、后、南、北、西)。