luán zhào
luán qīn
luán zhēng
luán mén
luán huáng
luán shuāng
luán pō
luán guī
luán xiāo
luán huán
luán shū
luán miǎn
luán wǔ
luán shēng
luán pèi
luán líng
luán chóu
luán dào
luán jià
luán xiáng
luán lín
luán chí
luán xiǎn
luán huáng
luán jiān
luán xiāo
luán píng
luán chuī
luán sī
luán chāi
luán niǎn
luán cháo
luán jī
luán méi
luán shàn
luán jiōng
luán gào
luán lù
luán yīn
luán cǎi
luán huí
luán bī
luán yǐng
luán dāo
luán hè
luán yī
luán jīng
luán quē
luán shāng
luán jiān
luán mù
luán fā
luán niǎo
luán bì
luán zhuàng
luán lù
luán cān
luán bēi
luán zhěn
luán gū
luán sì
luán jiāo
luán fēn
luán bù
luán diàn
luán míng
luán chē
luán chì
luán jiàn
luán xián
luán jìng
luán qún
luán gē
luán jiǎn
luán xiào
luán yī
luán sī
luán què
luán ǒu
luán qíng
luán tíng
luán shān
luán jiē
luán jì
luán fèng
luán wén
luán fēng
luán dān
luán zī
luán zhōu
luán shēng
luán qī
luán hé
luán wěi
luán gài
luán tái
luán zhū
luán tāo
luán fú
luán gé
luán pèi
luán huā
luán ǒu
luán jīng
luán yí
luán dī
luán zhuó
luán hán
luán líng
luán xiāo
luán yù
luán yú
luán lóng
luán zhǔ
luán qí
luán jiāo
luán jīng
luán yè
luán qiàng
luán jiàng
luán yīn
luán yīng
luán zhī
luán zhǒu
luán jiān
luán biāo
luán zhān
luán xuē
luán jǐn
luán héng
luán xíng
luán yì
luán é
luán hú
luán zòu
luán zhé
luán dài
luán yè
luán lù
luán zhàng
luán què
luán gǔ
luán hè
luán qí
luán jǐ
luán xù
luán jí
bēi xiào
fěng xiào
qiū xiào
gē xiào
fèng xiào
tún xiào
zuò xiào
háo xiào
xuān xiào
cháng xiào
hǎi xiào
hǒu xiào
huān xiào
péng xiào
dú xiào
hū xiào
póu xiào
sī xiào
yín xiào
tán xiào
mù xiào
luán xiào
háo xiào
jiào xiào
hǔ xiào
lǎng xiào
mìng xiào
yín xiào
màn xiào
dēng xiào
kuáng xiào
⒈ 后遂以“鸞啸”为胸怀志趣更高的典故。
引《晋书·阮籍传》:“籍尝於苏门山遇孙登,与商略终古及栖神导气之术, 登皆不应, 籍因长啸而退。至半岭,闻有声若鸞凤之音,响乎巖谷,乃登之啸也。”
清王士禛《徐五兄自号嵇庵》诗:“我本澹荡人,早岁颇任诞,一闻如鸞啸,自顾为人浅。”
清王士禛《题乔子静桃花流水图》诗:“儻遇避秦人,或逢鬼谷子,鸞啸一逌然,沙禽忽惊起。”
鸾luán(名)传说中凤凰一类的鸟。
啸读音:xiào1.(人)撮口发出长而清脆的声音;打口哨:登高长~。
2.(禽兽)拉长声音叫:虎~。鸟~。
3.泛指发出长而尖厉的声音:风~。飞机尖~着飞过顶空。