mìng gōng
mìng guǎn
mìng cǎo
mìng àn
mìng lǐ
mìng shì
mìng jì
mìng hù
mìng fù
mìng zhǔ
mìng qī
mìng lǚ
mìng tōng
mìng lè
mìng lù
mìng rì
mìng bó
mìng guān
mìng mén
mìng qiān
mìng jiāng
mìng jiào
mìng chì
mìng zhǔ
mìng tǎo
mìng guāng
mìng yùn
mìng sù
mìng fàn
mìng piān
mìng qīng
mìng kuài
mìng chén
mìng jūn
mìng lì
mìng jué
mìng lóng
mìng xí
mìng guǎn
mìng tǐ
mìng chēng
mìng zhōng
mìng xiàng
mìng chē
mìng lǚ
mìng zōng
mìng shì
mìng dìng
mìng gàn
mìng jīn
mìng gào
mìng gōng
mìng jiā
mìng yùn
mìng zǐ
mìng shāng
mìng gēn
mìng lǚ
mìng jiào
mìng mài
mìng fēn
mìng jiāo
mìng lì
mìng pù
mìng zhào
mìng ǒu
mìng jiē
mìng jiè
mìng dài
mìng míng
mìng cí
mìng xiào
mìng guī
mìng hé
mìng cǎi
mìng xiàn
mìng jí
mìng guī
mìng tí
mìng cái
mìng tú
mìng guī
mìng jù
mìng shù
mìng chuǎn
mìng jià
mìng dú
mìng kè
mìng lù
mìng fú
mìng shǐ
mìng yì
mìng shū
mìng mín
mìng guò
mìng cì
mìng lìng
mìng dà
mìng lù
mìng shì
mìng jiǎn
mìng xì
mìng dèng
mìng dì
mìng gù
mìng fū
mìng jiǔ
mìng lǚ
mìng shù
mìng bǐ
mìng guān
mìng jià
mìng dì
háo xiào
póu xiào
mù xiào
jiào xiào
fèng xiào
hū xiào
tán xiào
yín xiào
qiū xiào
huān xiào
tún xiào
hǔ xiào
yín xiào
xuān xiào
hǒu xiào
dú xiào
bēi xiào
péng xiào
zuò xiào
luán xiào
fěng xiào
sī xiào
gē xiào
lǎng xiào
hǎi xiào
dēng xiào
cháng xiào
kuáng xiào
màn xiào
háo xiào
mìng xiào
⒈ 呼唤。
引唐陆龟蒙《白鸥》诗序:“一旦水有鲸鯢之患,陆有狐狸之忧,儔侣不得命啸,尘埃不得澡刷。”
命mìng(1)(名)生命;性命。(2)(名)命运(3)(名):算~。(4)(名)(动)命令(5)(名);指派:~驾。(6)(名)(名)命令(7)(名);指示:奉~|待~。(8)(名)(动)给与(名称等):~名|~题。
啸读音:xiào1.(人)撮口发出长而清脆的声音;打口哨:登高长~。
2.(禽兽)拉长声音叫:虎~。鸟~。
3.泛指发出长而尖厉的声音:风~。飞机尖~着飞过顶空。