mù zhǔ
mù jiān
mù chú
mù nú
mù dīng
mù dú
mù cháng
mù yú
mù bó
mù fù
mù fū
mù rén
mù shēn
mù mín
mù xiāng
mù xiào
mù xīn
mù dì
mù gōng
mù fàng
mù sù
mù shù
mù shī
mù qū
mù yǔ
mù quǎn
mù mí
mù gē
mù ér
mù yuàn
mù guī
mù lìng
mù xù
mù dī
mù qún
mù niú
mù cáo
mù shǒu
mù bāo
mù qún
mù chǎng
mù gōng
mù cuì
mù zì
mù chǎng
mù zǎi
mù shī
mù mǎ
mù zǐ
mù tián
mù suǒ
mù cǎo
mù sī
mù yáng
mù tóng
mù yě
mù hù
mù zhèng
mù dào
mù yè
mù dí
mù qí
mù yǎng
mù shì
mù shù
luán xiào
háo xiào
xuān xiào
huān xiào
bēi xiào
qiū xiào
háo xiào
péng xiào
jiào xiào
dēng xiào
dú xiào
gē xiào
yín xiào
tán xiào
sī xiào
zuò xiào
cháng xiào
tún xiào
mù xiào
póu xiào
fèng xiào
lǎng xiào
fěng xiào
hǒu xiào
kuáng xiào
hǎi xiào
yín xiào
hǔ xiào
màn xiào
hū xiào
mìng xiào
⒈ 牧人的啸歌。
引宋周煇《清波杂志》卷一:“吾自幼至老,未尝识富贵之事……目不覩靡曼之色,而蓬头齞唇之与居;耳不听丝竹之音,而蕘歌牧啸之为乐。”
牧mù(动)放牧;畜牧:~草|~场|~奴|~人|~羊|~业。
啸读音:xiào1.(人)撮口发出长而清脆的声音;打口哨:登高长~。
2.(禽兽)拉长声音叫:虎~。鸟~。
3.泛指发出长而尖厉的声音:风~。飞机尖~着飞过顶空。