lǎng dí
lǎng kàng
lǎng qín
lǎng jìng
lǎng xīn
lǎng lǎng
lǎng mù
lǎng dàn
lǎng yú
lǎng bào
lǎng rì
lǎng dú
lǎng liàn
lǎng jiē
lǎng fěng
lǎng gé
lǎng xù
lǎng yán
lǎng yǒng
lǎng zhú
lǎng dàn
lǎng shēng
lǎng yù
lǎng ào
lǎng shēng
lǎng chàng
lǎng yuè
lǎng míng
lǎng yào
lǎng dá
lǎng bá
lǎng huō
lǎng jié
lǎng yín
lǎng jùn
lǎng xiào
lǎng chè
lǎng jìng
lǎng bái
lǎng mì
lǎng xiù
lǎng jié
lǎng jùn
lǎng qīng
lǎng shàn
lǎng sòng
lǎng rán
lǎng zhào
lǎng yì
lǎng pò
lǎng huàng
lǎng chè
lǎng shí
lǎng shuǎng
lǎng chàng
lǎng dú
lǎng lì
lǎng jùn
lǎng yè
lǎng wù
lǎng yí
lǎng rùn
lǎng jīn
lǎng jì
lǎng diào
lǎng gè
lǎng mài
lǎng yùn
lǎng xīng
lǎng liè
lǎng wù
lǎng jiàn
lǎng kàng
lǎng xī
lǎng yàn
lǎng ōu
lǎng pǔ
lǎng yào
lǎng kè
xuān xiào
jiào xiào
dēng xiào
tún xiào
sī xiào
hǒu xiào
yín xiào
yín xiào
hū xiào
màn xiào
lǎng xiào
hǎi xiào
qiū xiào
gē xiào
cháng xiào
péng xiào
fěng xiào
mù xiào
háo xiào
zuò xiào
fèng xiào
kuáng xiào
hǔ xiào
bēi xiào
huān xiào
dú xiào
póu xiào
luán xiào
mìng xiào
tán xiào
háo xiào
⒈ 高声啸咏。
引唐王绩《答刺史杜之松书》:“高吟朗啸,挈榼携壶,直与同志者为羣,不知老之将至。”
朗lǎng(1)本义:明朗。(形)光线充足;明亮:明朗。(形)光线充足;明亮(2)本义:明朗。(形)声音清晰响亮:明朗。(形)声音清晰响亮
啸读音:xiào1.(人)撮口发出长而清脆的声音;打口哨:登高长~。
2.(禽兽)拉长声音叫:虎~。鸟~。
3.泛指发出长而尖厉的声音:风~。飞机尖~着飞过顶空。