chāi duǎn
chāi xiè
chāi shāo
chāi hào
chāi huǒ
chāi zì
chāi tái
chāi juàn
chāi jiàn
chāi xī
chāi jiè
chāi bái
chāi sǎn
chāi dàng
chāi kāi
chāi huǐ
chāi piào
chāi qiān
chāi jiě
chāi yòng
chāi mài
chāi chuān
chāi yuè
chāi chuán
chāi gǔ
chāi chú
chāi xiàn
chāi fù
chāi liè
chāi zhàng
chāi qián
liáo shāo
liǔ shāo
wéi shāo
shù shāo
chuí shāo
sēn shāo
míng shāo
dīng shāo
yún shāo
zhí shāo
dīng shāo
yī shāo
jiā shāo
hòu shāo
mù shāo
yù shāo
páo shāo
lāo shāo
chūn shāo
biān shāo
zhī shāo
gāo shāo
méi shāo
duì shāo
duān shāo
gāng shāo
xīn shāo
bīng shāo
pú shāo
shù shāo
mò shāo
yǎn shāo
chuān shāo
wěi shāo
liù shāo
xià shāo
huáng shāo
chāi shāo
gōng shāo
sì shāo
yuè shāo
kàng shāo
méi shāo
fān shāo
chè shāo
lín shāo
xiāo shāo
shōu shāo
tóu shāo
⒈ 方言。敲诈。
引鲁迅《二心集·上海文艺之一瞥》:“他画‘老鸨虐妓’、‘流氓拆梢’之类,却实在画得很好的。”
1. 把合在一起的弄开:拆信。拆洗。拆卸。拆字。
2. 〔拆白〕方言,流氓骗取财物。
3. 分散,毁掉:拆散。拆台。拆迁。
梢读音:shāo[ shāo ]1. 树枝或条状物的末端:树梢。末梢。梢头。梢林。
2. 末尾:眉梢。收梢。
3. 古代奏乐时拿的竿子。
4. 古同“艄”,船舵尾。