sǔn rén
sǔn dé
sǔn yuàn
sǔn huài
sǔn sāi
sǔn nián
sǔn zhèng
sǔn quē
sǔn yì
sǔn fèi
sǔn huái
sǔn shēng
sǔn shāng
sǔn chù
sǔn chè
sǔn bāo
sǔn hào
sǔn shòu
sǔn shòu
sǔn wū
sǔn bì
sǔn biǎn
sǔn bài
sǔn quē
sǔn mài
sǔn shī
sǔn báo
sǔn yuè
sǔn qì
sǔn jiǎn
sǔn duì
sǔn hài
sǔn shàn
sǔn huǐ
sǔn yǒu
sǔn sè
sǔn shén
sǔn chú
sǔn yì
sǔn xīn
sǔn huì
sǔn rǔ
sǔn jí
jìn shàn
wèn shàn
jī shàn
qǐn shàn
láo shàn
zhòng shàn
xiū shàn
fǎ shàn
lǐn shàn
yáo shàn
diào shàn
èr shàn
sù shàn
tiē shàn
wǎn shàn
liù shàn
yù shàn
yù shàn
shì shàn
gòng shàn
páo shàn
guǒ shàn
xié shàn
sì shàn
shì shàn
yīn shàn
jí shàn
huǐ shàn
dēng shàn
jiǎn shàn
sù shàn
chè shàn
jiǔ shàn
yǔ shàn
dǐng shàn
cháo shàn
jiā shàn
guī shàn
gōng shàn
huáng shàn
shí shàn
yì shàn
yàn shàn
xiū shàn
sǔn shàn
cháng shàn
láo shàn
kuì shàn
yào shàn
chú shàn
gān shàn
xīn shàn
chén shàn
biǎn shàn
ěr shàn
jiā shàn
jiā shàn
fēng shàn
⒈ 减膳,降低饮食标准。是帝王的一种所谓关心民瘼的表示。
引《史记·平準书》:“而胡降者皆衣食县官,县官不给,天子乃损膳,解乘舆駟,出御府禁藏以赡之。”
汉桓宽《盐铁论·繇役》:“先帝忧百姓不赡,出禁钱,解乘舆驂,贬乐损膳,以賑穷备边费。”
唐李峤《晚秋喜雨》诗序:“天子虑深求瘼,念在责躬,避寝损膳,録寃弛役。”
1.减少:~益。增~。~兵折将。
2.损害:~人利己。有益无~。
3.损坏:破~。完好无~。
4.用尖刻的话挖苦人:~人。
5.刻薄;恶毒:这人办事真~。他说的话够~的。
膳读音:shàn膳shàn(名)饭食:~费|~食。