gòng shì
gòng mìng
gòng rèn
gòng gǔ
gòng chēng
gòng zhàng
gòng jìn
gòng àn
gòng kuì
gòng qì
gōng xū
gōng qì
gòng yì
gòng kuì
gòng bàn
gòng guǒ
gòng jiān
gòng kuǎn
gōng gǎo
gòng zhí
gòng jì
gòng zhuàn
gòng duàn
gòng huò
gòng yì
gòng lǐ
gòng zhāng
gōng diàn
gòng sēng
gòng chàng
gòng dùn
gòng zhì
gòng guò
gòng jiǎo
gòng shù
gòng zhī
gòng fù
gòng chuáng
gòng dài
gòng zhì
gòng yì
gòng cuàn
gòng xū
gòng huā
gòng wù
gòng nǐ
gòng sòng
gòng bèi
gòng chéng
gòng chéng
gōng yìng
gòng cài
gòng shì
gòng xiǎng
gōng jǐ
gòng xiān
gòng fāng
gōng liào
gòng bào
gòng zhí
gòng jì
gòng pǐn
gòng zhuàng
gòng xiàn
gòng zhuō
gòng gòng
gòng fàn
gòng sì
gòng nuǎn
gòng shū
gòng xiǎng
gòng shàn
gòng shè
gòng chuáng
gòng xiǎng
gōng xiāo
gòng xī
gòng nǐ
gòng tǔ
gòng yù
gòng jù
gòng xiāo
gòng fó
gòng tōng
gòng zhāo
gòng shàn
gōng yǎng
gòng cí
gōng qiú
gòng pān
gòng fèng
gòng kè
gòng jì
xié shàn
cháng shàn
jí shàn
fǎ shàn
yáo shàn
jiā shàn
cháo shàn
gōng shàn
shì shàn
sù shàn
sù shàn
zhòng shàn
yàn shàn
lǐn shàn
tiē shàn
jī shàn
wèn shàn
yù shàn
yīn shàn
jiǔ shàn
láo shàn
dǐng shàn
liù shàn
shí shàn
xiū shàn
jiǎn shàn
chú shàn
dēng shàn
sì shàn
sǔn shàn
qǐn shàn
guī shàn
kuì shàn
biǎn shàn
gòng shàn
wǎn shàn
ěr shàn
fēng shàn
xiū shàn
yào shàn
yì shàn
diào shàn
guǒ shàn
yǔ shàn
jìn shàn
jiā shàn
chén shàn
shì shàn
chè shàn
huǐ shàn
jiā shàn
yù shàn
xīn shàn
huáng shàn
èr shàn
láo shàn
gān shàn
páo shàn
⒈ 供给膳食。
引《周书·陆通传》:“后宅侧忽有泉出而有鱼,遂得以供膳。”
《诗·召南·驷铁》“奉时辰牡” 唐孔颖达疏:“兽人献时节之兽以供膳。”
清李渔《玉搔头·缔盟》:“莫説你一位,就带上千把人来,也还供膳得起。”
⒉ 宫廷中掌管御膳者。
引《北齐书·方技传·皇甫玉》:“显祖既即位,试玉相术,故以帛巾袜其眼,而使歷摸诸人……至供膳曰:正得好饮食而已。”
《新唐书·车服志》:“平巾緑幘者……太官署、食官署供膳、奉觶之服也。”
1. 奉献:供养。供献。供奉。供佛。供职。
2. 祭祀用的东西:供桌。供品。供果。上供。
3. 被审问时在法庭上述说事实:招供。口供。供状。供认。供词。
膳读音:shàn膳shàn(名)饭食:~费|~食。