mǐ tóu
mǐ zhào
mǐ nán
mǐ zhé
mǐ tiē
mǐ shǒu
mǐ pèi
mǐ jié
mǐ gài
mǐ fú
mǐ kǒu
mǐ chè
mǐ xī
mǐ fú
mǐ jí
mǐ ěr
mǐ níng
mǐ bàng
mǐ huàn
mǐ bīng
mǐ luàn
mǐ wàng
mǐ jí
mǐ jí
mǐ pèi
mǐ sàn
mǐ xī
mǐ yì
mǐ biàn
mǐ hé
mǐ dìng
mǐ máo
mǐ máo
mǐ zāi
mǐ ráng
mǐ cóng
huān bàng
fēi bàng
shān bàng
xiāo bàng
yí bàng
mǐ bàng
yuān bàng
jiǎ bàng
biǎn bàng
fù bàng
wū bàng
zāi bàng
téng bàng
dǐ bàng
zuì bàng
fú bàng
luó bàng
yuàn bàng
biàn bàng
qún bàng
fēi bàng
yù bàng
liú bàng
yǎn bàng
jiān bàng
lí bàng
dú bàng
yú bàng
shàn bàng
guān bàng
xián bàng
jī bàng
bì bàng
yóu bàng
zī bàng
zhòng bàng
fēng bàng
jìn bàng
fù bàng
chán bàng
yú bàng
chén bàng
léi bàng
fēn bàng
shòu bàng
xuān bàng
ā bàng
cháo bàng
sàng bàng
zào bàng
zèn bàng
fěi bàng
sù bàng
zhǐ bàng
xiàng bàng
huǐ bàng
yí bàng
⒈ 禁止非议。
引《国语·周语上》:“厉王虐,国人谤王, 召公告王曰:‘民不堪命矣。’王怒,得卫巫,使监谤者,以告则杀之。国人莫敢言,道路以目。王喜,告召公曰:‘吾能弭谤矣,乃不敢言。’”
韦昭注:“弭,止也。”
唐李商隐《哭虔州杨侍郎虞卿》诗:“本矜能弭谤,先议取非辜。”
宋欧阳修《论茶法奏状》:“不护前失,深思今害,黜其遂非之心,无袭弭谤之迹,除其前令,许人献説。”
止息诽谤的话。