huǐ jìn
huǐ zhái
huǐ yú
huǐ shé
huǐ xíng
huǐ miè
huǐ fú
huǐ shì
huǐ rǔ
huǐ miào
huǐ zǐ
huǐ zōng
huǐ zèn
huǐ mái
huǐ bāo
huǐ cuì
huǐ chèn
huǐ chǐ
huǐ mǒ
huǐ fāng
huǐ cuì
huǐ chán
huǐ bàng
huǐ yí
huǐ mù
huǐ sǔn
huǐ jié
huǐ dùn
huǐ jí
huǐ shàn
huǐ chāi
huǐ yì
huǐ báo
huǐ fěi
huǐ dàng
huǐ duǎn
huǐ zhài
huǐ jǔ
huǐ cī
huǐ zī
huǐ wū
huǐ cháo
huǐ yuē
huǐ zì
huǐ diē
huǐ jiā
huǐ shāng
huǐ miàn
huǐ liè
huǐ quē
huǐ jí
huǐ zǐ
huǐ qì
huǐ yán
huǐ jūn
huǐ zì
huǐ zé
huǐ mà
huǐ yù
huǐ chē
huǐ fá
huǐ chè
huǐ fèi
huǐ dú
huǐ mǐn
huǐ bài
huǐ bì
huǐ tì
huǐ bìng
huǐ shāng
huǐ jiān
huǐ yán
huǐ xuē
huǐ dǐ
huǐ sǐ
huǐ dǎ
huǐ bì
huǐ lí
huǐ dú
huǐ è
huǐ ruò
huǐ diàn
huǐ yán
huǐ chǒu
huǐ jué
huǐ quē
huǐ bàng
huǐ cì
huǐ luò
huǐ hài
huǐ huà
huǐ zhuāng
huǐ lín
huǐ xiào
huǐ tū
huǐ suì
huǐ róng
huǐ huài
huǐ gé
huǐ shàn
fēi bàng
jī bàng
fú bàng
fù bàng
liú bàng
yuàn bàng
huǐ bàng
jiǎ bàng
fēng bàng
shòu bàng
chén bàng
yí bàng
shàn bàng
yú bàng
zāi bàng
yuān bàng
xiāo bàng
biàn bàng
sù bàng
yù bàng
fù bàng
mǐ bàng
cháo bàng
lí bàng
xiàng bàng
xián bàng
fēi bàng
fēn bàng
xuān bàng
jìn bàng
yí bàng
léi bàng
sàng bàng
qún bàng
téng bàng
dú bàng
wū bàng
fěi bàng
shān bàng
guān bàng
huān bàng
zào bàng
zhòng bàng
yú bàng
luó bàng
chán bàng
zī bàng
bì bàng
ā bàng
zhǐ bàng
yǎn bàng
yóu bàng
jiān bàng
biǎn bàng
zuì bàng
dǐ bàng
zèn bàng
毁谤huǐbàng
(1) 以言语相攻击或嘲讽丑化
例这纯系毁谤英slander;calumniate;bespatter;defame;libel;slander;smear;vilify⒈ 以言语相攻击或嘲讽丑化。
引汉荀悦《汉纪·宣帝纪一》:“胜坐毁谤詔书,毁先帝,不道。”
汉王充《论衡·累害》:“身完全者谓之洁,被毁谤者谓之辱。”
《通典·选举四》:“凡毁谤之生,非徒空説,必因人之微过而甚之者也。”
《水浒传》第四七回:“李应勒马,在庄前大叫:‘ 祝家三子,怎敢毁谤老爷!’”
凡人《开通学术议》:“汉宋不同派, 程、朱、陆、王不同派,互相毁谤,不可底止,至於今日。”
柔石《二月》二四:“我常以人们底无理的毁谤与妒忌为荣。”
以夸大不实的言论对人进行诋毁、中伤。汉.王充《论衡.累害》:「身完全者谓之洁;被毁谤者谓之辱。」《后汉书.卷六一.黄琼传》:「而毁谤布流、应时折减者,岂非观听望深、声名太盛乎?」也作「谤毁」。
毁huǐ(1)(动)破坏;糟蹋:~损|~坏|~弃|拆~。(2)(动)烧掉:烧~|焚~|销~。(3)(动)毁谤:诋~|~谤|~誉。(4)(动)〈方〉把成件的旧东西改成别的东西(多指衣服):~裤子|~衣服。
谤读音:bàng攻击人,说人坏话: 毁~。 诽~。