yàn lǐ
yàn yǐn
yàn diàn
yàn jū
yàn kàn
yàn hǎo
yàn shì
yàn fú
yàn yú
yàn shì
yàn chén
yàn qiū
yàn huà
yàn lài
yàn cì
yàn yī
yàn kè
yàn xiào
yàn wán
yàn péng
yàn kào
yàn huò
yàn tiàn
yàn mò
yàn bá
yàn ān
yàn xī
yàn yàn
yàn gē
yàn qǐn
yàn hè
yàn wèi
yàn jù
yàn xiǎng
yàn yán
yàn shǎng
yàn dòu
yàn yóu
yàn guǎn
yàn rú
yàn yǔ
yàn rán
yàn jì
yàn yì
yàn jí
yàn xǔ
yàn yán
yàn xí
yàn níng
yàn láo
yàn hào
yàn jù
yàn jiàn
yàn qīng
yàn ěr
gāo péng
bèi péng
yóu péng
dǎng péng
de péng
zhēn péng
yǒu péng
liáng péng
liáo péng
jiān péng
èr péng
xián péng
yín péng
qīn péng
shī péng
wú péng
shí péng
lín péng
lǚ péng
dǔ péng
hán péng
yàn péng
fēn péng
pàn péng
miàn péng
céng péng
jiǔ péng
tóng péng
yàn péng
bāng péng
jiā péng
bǎi péng
jiāo péng
qún péng
lián péng
jiāo péng
xiāng péng
dòu péng
bīn péng
宴请朋友。
《后汉书·朱穆传论》:“故《易》明‘断金’之义,《诗》载‘讌朋’之謡。” 李贤注:“《诗·小雅·伐木序》云:‘讌朋友故旧也。’”
宴yàn(1)(动)请人吃酒饭;聚会在一起吃酒饭:~客|欢~。(2)(名)酒席;宴会:设~|盛~|赴~。(3)(形)安乐;安闲:~安|~乐。
朋读音:péng朋péng(1)(名)朋友:良~|宾~满座。(2)(名)〈书〉结党:~比为奸。(3)(名)〈书〉伦比:硕大无~。