zhōng jié
zhōng jǐ
zhōng fú
zhōng jì
zhōng shēng
zhōng zhǐ
zhōng guǐ
zhōng diǎn
zhōng shěn
zhōng shǐ
zhōng chǎng
zhōng fù
zhōng nián
zhōng méi
zhōng jiǔ
zhōng lóng
zhōng fēng
zhōng rì
zhōng xí
zhōng liǎo
zhōng xī
zhōng rán
zhōng gǔ
zhōng zhāo
zhōng zhǎn
zhōng shēn
zhōng guī
zhōng jiū
zhōng tiān
zhōng tóng
zhōng jiāng
zhōng yú
zhōng nǎi
zhōng duàn
zhōng jú
zhōng jù
zhōng duān
zhōng kuí
zhōng mò
zhōng mǔ
zhōng jìng
zhōng yǎng
zhōng lǎo
zhōng xiāo
zhōng mò
zhōng qǔ
biǎn méi
huò méi
ān méi
bái méi
yóu méi
hú méi
yān mò
chuí mò
gài méi
méng méi
zhē méi
gōng méi
yì méi
wù méi
chāo mò
piāo méi
tiǎn méi
diān méi
rú méi
jié méi
diǎn méi
shěn méi
fù mò
mí mò
qīn méi
mǐn méi
gù méi
dào méi
xiàn méi
yīn mò
cháng méi
yān mò
shēng méi
rì mò
gǔ mò
fá mò
dào méi
mèi mò
yǎn mò
zhàn méi
zhōng méi
yǔn méi
zǎo méi
ḿ méi
jìn mò
duàn méi
yōu méi
ā méi
sàng méi
cún méi
cú méi
mǐn mò
tuì mò
xiǎn méi
mái mò
mào mò
chén mò
shì méi
wáng méi
chén méi
yù méi
rǔ mò
lín méi
tūn mò
wēi méi
zhuī méi
qīng méi
gān mò
bài méi
pèi méi
huī méi
lún mò
xuán méi
jí méi
jiāo méi
chī méi
yāo mò
yáng méi
míng méi
yīn méi
yì méi
piāo méi
gài méi
bù méi
xiāo méi
shèn méi
kòu méi
bèn méi
màn méi
cú mò
yǎn méi
gē méi
chū mò
diàn méi
sǐ méi
mí méi
fú méi
shí méi
yí méi
liǎng méi
yǔn méi
xùn méi
zhèn méi
sàn méi
tān méi
yǐn mò
⒈ 亦作“终歿”。寿终。
引《国语·越语下》:“后世子孙,有敢侵蠡之地者,使无终没於越国。”
《后汉书·申屠刚传》:“结贵据权,至坚至固,终没之后,受祸灭门。”
唐元稹《南阳郡王赠某官碑文铭》:“逮及终殁,全归其吭。”
终zhōng(1)(形)最后;末了:~点|~场|~极|~审|~霜。(2)(名)指人死:临~。(3)(副)终归;终于;到底:~必|~将。(4)(形)自始至终的整段时间:~日|~岁|~年|~生。(5)姓。
没读音:méi,mò[ méi ]1. 无:没有。没用。没关系。没词儿。没精打采。没心没肺。
2. 不曾,未:没有来过。
3. 不够,不如:汽车没飞机快。