zhōng jiāng
zhōng fù
zhōng rì
zhōng shēn
zhōng chǎng
zhōng jìng
zhōng jù
zhōng tiān
zhōng gǔ
zhōng xiāo
zhōng jú
zhōng jiǔ
zhōng liǎo
zhōng jì
zhōng yú
zhōng jǐ
zhōng méi
zhōng nǎi
zhōng zhǐ
zhōng tóng
zhōng diǎn
zhōng fú
zhōng zhāo
zhōng jié
zhōng qǔ
zhōng zhǎn
zhōng lǎo
zhōng xí
zhōng yǎng
zhōng shǐ
zhōng duàn
zhōng jiū
zhōng mǔ
zhōng shěn
zhōng duān
zhōng guī
zhōng kuí
zhōng rán
zhōng xī
zhōng shēng
zhōng mò
zhōng fēng
zhōng guǐ
zhōng nián
zhōng mò
zhōng lóng
shèng lóng
gōng lóng
yōu lóng
nán lóng
qióng lóng
qīn lóng
dòng lóng
fēng lóng
wū lóng
hū lóng
pī lóng
jiǔ lóng
huī lóng
bǐ lóng
hǒu lóng
chóng lóng
wā lóng
gū lōng
zhōng lóng
xiū lóng
chāng lóng
féng lóng
wā lóng
wū lóng
qìng lóng
dēng lóng
gá lóng
jiā lóng
guāng lóng
jī lóng
pì lóng
kāng lóng
chōng lóng
hū lóng
xīng lóng
píng lóng
jí lóng
yí lóng
gāo lóng
fù lóng
kè lóng
zhǎi lóng
bāo lóng
yǔ lóng
hōng lōng
qián lóng
⒈ 即终南山。参见“终南山”。
引《淮南子·俶真训》:“孟门、终隆之山,不能禁。”
高诱注:“孟门,山名, 太行之隘也; 终隆则终南山,在扶风,皆险塞也。”
终zhōng(1)(形)最后;末了:~点|~场|~极|~审|~霜。(2)(名)指人死:临~。(3)(副)终归;终于;到底:~必|~将。(4)(形)自始至终的整段时间:~日|~岁|~年|~生。(5)姓。
隆读音:lóng,lōng[ lóng ]1.盛大:~重。
2.兴盛:兴~。
3.深厚;程度深:~情厚谊。~冬。
4.凸起:~起。