终风


终风的组词


终审

zhōng shěn

终点

zhōng diǎn

终身

zhōng shēn

终生

zhōng shēng

终葵

zhōng kuí

终始

zhōng shǐ

终究

zhōng jiū

终于

zhōng yú

终童

zhōng tóng

终窭

zhōng jù

终既

zhōng jì

终归

zhōng guī

终风

zhōng fēng

终止

zhōng zhǐ

终了

zhōng liǎo

终结

zhōng jié

终己

zhōng jǐ

终场

zhōng chǎng

终复

zhōng fù

终然

zhōng rán

终席

zhōng xí

终久

zhōng jiǔ

终晷

zhōng guǐ

终没

zhōng méi

终老

zhōng lǎo

终末

zhōng mò

终服

zhōng fú

终将

zhōng jiāng

终天

zhōng tiān

终古

zhōng gǔ

终断

zhōng duàn

终斩

zhōng zhǎn

终夕

zhōng xī

终隆

zhōng lóng

终宵

zhōng xiāo

终殁

zhōng mò

终亩

zhōng mǔ

终局

zhōng jú

终年

zhōng nián

终朝

zhōng zhāo

终曲

zhōng qǔ

终养

zhōng yǎng

终端

zhōng duān

终竟

zhōng jìng

终日

zhōng rì

终乃

zhōng nǎi


陋风

lòu fēng

爽风

shuǎng fēng

摇风

yáo fēng

椒风

jiāo fēng

撮风

cuō fēng

革风

gé fēng

出风

chū fēng

回风

huí fēng

民风

mín fēng

撒风

sā fēng

苹风

píng fēng

汉风

hàn fēng

抟风

tuán fēng

枯风

kū fēng

湿风

shī fēng

搐风

chù fēng

成风

chéng fēng

察风

chá fēng

愈风

yù fēng

扯风

chě fēng

终风

zhōng fēng

霜风

shuāng fēng

望风

wàng fēng

撩风

liáo fēng

熟风

shú fēng

景风

jǐng fēng

凉风

liáng fēng

油风

yóu fēng

华风

huá fēng

雅风

yǎ fēng

戕风

qiāng fēng

嫩风

nèn fēng

巨风

jù fēng

画风

huà fēng

靡风

mí fēng

关风

guān fēng

雌风

cí fēng

鼻风

bí fēng

可风

kě fēng

驰风

chí fēng

威风

wēi fēng

凯风

kǎi fēng

露风

lòu fēng

左风

zuǒ fēng

披风

pī fēng

薰风

xūn fēng

犯风

fàn fēng

诈风

zhà fēng

细风

xì fēng

巽风

xùn fēng

飘风

piāo fēng

荡风

dàng fēng

厉风

lì fēng

眼风

yǎn fēng

温风

wēn fēng

花风

huā fēng

趁风

chèn fēng

防风

fáng fēng

微风

wēi fēng

生风

shēng fēng

德风

dé fēng

赑风

bì fēng

师风

shī fēng

避风

bì fēng

跑风

pǎo fēng

鞴风

bèi fēng

被风

bèi fēng

嘶风

sī fēng

阴风

yīn fēng

遐风

xiá fēng

廉风

lián fēng

上风

shàng fēng

走风

zǒu fēng

路风

lù fēng

伤风

shāng fēng

乾风

qián fēng

囊风

náng fēng

排风

pái fēng

巡风

xún fēng

泼风

pō fēng

霉风

méi fēng

泽风

zé fēng

别风

bié fēng

松风

sōng fēng

驭风

yù fēng

反风

fǎn fēng

斗风

dòu fēng

三风

sān fēng

变风

biàn fēng

晓风

xiǎo fēng

飞风

fēi fēng

知风

zhī fēng

凌风

líng fēng

孽风

niè fēng

晞风

xī fēng

文风

wén fēng

流风

liú fēng

季风

jì fēng

相风

xiāng fēng

正风

zhèng fēng

牌风

pái fēng

偷风

tōu fēng

习风

xí fēng

酸风

suān fēng

迅风

xùn fēng

幼风

yòu fēng

阵风

zhèn fēng

中风

zhòng fēng

焚风

fén fēng

乘风

chéng fēng

躲风

duǒ fēng

节风

jié fēng

探风

tàn fēng

帆风

fān fēng

搏风

bó fēng

聆风

líng fēng

皇风

huáng fēng

泠风

líng fēng

馋风

chán fēng

芳风

fāng fēng

黄风

huáng fēng

戗风

qiāng fēng

便风

biàn fēng

恺风

kǎi fēng

旁风

páng fēng

大风

dà fēng

冷风

lěng fēng

阆风

láng fēng

列风

liè fēng

武风

wǔ fēng

学风

xué fēng

陆风

lù fēng

浇风

jiāo fēng

腥风

xīng fēng

感风

gǎn fēng

融风

róng fēng

凶风

xiōng fēng

邠风

bīn fēng

胡风

hú fēng

心风

xīn fēng

病风

bìng fēng

驱风

qū fēng

狂风

kuáng fēng

烈风

liè fēng

鍊风

liàn fēng

五风

wǔ fēng

偃风

yǎn fēng

菄风

dōng fēng

希风

xī fēng

扶风

fú fēng

倒风

dào fēng

灵风

líng fēng

陵风

líng fēng

土风

tǔ fēng

贾风

jiǎ fēng

眇风

miǎo fēng

当风

dāng fēng

向风

xiàng fēng

颩风

biāo fēng

火风

huǒ fēng

通风

tōng fēng

韩风

hán fēng

语风

yǔ fēng

欧风

ōu fēng

俊风

jùn fēng

邙风

máng fēng

媮风

tōu fēng

神风

shén fēng

魔风

mó fēng

斜风

xié fēng

见风

jiàn fēng

装风

zhuāng fēng

樵风

qiáo fēng

劫风

jié fēng

律风

lǜ fēng

高风

gāo fēng

先风

xiān fēng

从风

cóng fēng

飙风

biāo fēng

贞风

zhēn fēng

赌风

dǔ fēng

郑风

zhèng fēng

疾风

jí fēng

八风

bā fēng

守风

shǒu fēng

盗风

dào fēng

猋风

biāo fēng

幽风

yōu fēng

恩风

ēn fēng

鷐风

chén fēng

纠风

jiū fēng

憎风

zēng fēng

下风

xià fēng

暄风

xuān fēng

盐风

yán fēng

会风

huì fēng

纯风

chún fēng

酒风

jiǔ fēng

恶风

è fēng

搧风

shān fēng

冻风

dòng fēng

乡风

xiāng fēng

观风

guān fēng

颓风

tuí fēng

英风

yīng fēng

南风

nán fēng

汤风

tāng fēng

迟风

chí fēng

飔风

sī fēng

肠风

cháng fēng

痉风

jìng fēng

传风

chuán fēng

手风

shǒu fēng

热风

rè fēng

王风

wáng fēng

背风

bèi fēng

歪风

wāi fēng

罡风

gāng fēng

软风

ruǎn fēng

士风

shì fēng

蜃风

shèn fēng

弊风

bì fēng

隧风

suì fēng

古风

gǔ fēng

旋风

xuàn fēng

孤风

gū fēng

清风

qīng fēng

杨风

yáng fēng

攒风

zǎn fēng

光风

guāng fēng

韶风

sháo fēng

了风

le fēng

腊风

là fēng

冬风

dōng fēng

军风

jūn fēng

遭风

zāo fēng

捽风

zuó fēng

祖风

zǔ fēng

凭风

píng fēng

刮风

guā fēng

常风

cháng fēng

洋风

yáng fēng

箭风

jiàn fēng

放风

fàng fēng

逞风

chěng fēng

省风

shěng fēng

世风

shì fēng

幈风

píng fēng

行风

xíng fēng

急风

jí fēng

提风

tí fēng

开风

kāi fēng

雁风

yàn fēng

承风

chéng fēng

看风

kàn fēng

劲风

jìng fēng

捆风

kǔn fēng

暴风

bào fēng

真风

zhēn fēng

鼓风

gǔ fēng

曙风

shǔ fēng

飓风

jù fēng

迷风

mí fēng

歌风

gē fēng

尖风

jiān fēng

脐风

qí fēng

疠风

lì fēng

无风

wú fēng

九风

jiǔ fēng

青风

qīng fēng

朔风

shuò fēng

殊风

shū fēng

邪风

xié fēng

惠风

huì fēng

雄风

xióng fēng

贼风

zéi fēng

痴风

chī fēng

分风

fèn fēng

重风

zhòng fēng

趣风

qù fēng

考风

kǎo fēng

沓风

tà fēng

讹风

é fēng

盲风

máng fēng

过风

guò fēng

颿风

fān fēng

柳风

liǔ fēng

黑风

hēi fēng

仙风

xiān fēng

隙风

xì fēng

丽风

lì fēng

候风

hòu fēng

蹑风

niè fēng

祭风

jì fēng

迎风

yíng fēng

徂风

cú fēng

啸风

xiào fēng

暖风

nuǎn fēng

恒风

héng fēng

儒风

rú fēng

上一组词:秀逸
下一组词:飘红

更多终的组词

终风的意思


词语解释:

《诗.邶风.终风》:"终风且暴,顾我则笑。"毛传:"终日风为终风。"《韩诗》以终风为西风。后多以指大风﹑暴风。

引证解释:

引《诗·邶风·终风》:“终风且暴,顾我则笑。”
毛传:“终日风为终风。”
《韩诗》以终风为西风。后多以指大风、暴风。 唐李邕《楚州淮阴县婆罗树碑》:“同云冒山,终风振壑。”
宋黄庭坚《庚寅乙未犹泊大雷口》诗:“广原嗥终风,发怒土囊口。”
明何景明《忧旱赋》:“既淫瘴之蔽天兮,忽终风之扬尘。”

国语词典:

终日刮风。《诗经.邶风.终风》:「终风且暴,顾我则笑。」汉.毛亨.传:「终日风为终风。」后亦引申为暴风。宋.苏轼〈六月二十日夜渡海〉诗:「参横斗转欲三更,苦雨终风也解晴。」宋.黄庭坚〈庚寅乙未犹泊大雷口〉诗:「广原嘷终风,发怒土囊口。」

更多风的组词

终风详细解释


读音:zhōng

终zhōng(1)(形)最后;末了:~点|~场|~极|~审|~霜。(2)(名)指人死:临~。(3)(副)终归;终于;到底:~必|~将。(4)(形)自始至终的整段时间:~日|~岁|~年|~生。(5)姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025