xiá chàng
xiá yuè
xiá sì
xiá xiū
xiá shì
xiá biāo
xiá yì
xiá xùn
xiá dùn
xiá yīn
xiá shēng
xiá zhǐ
xiá shì
xiá zhān
xiá níng
xiá qìng
xiá qián
xiá diàn
xiá qí
xiá jiōng
xiá dēng
xiá lì
xiá qī
xiá fēng
xiá jué
xiá xiòng
xiá kuī
xiá mù
xiá jiǒng
xiá chǎn
xiá jìn
xiá miǎo
xiá miáo
xiá yù
xiá bāng
xiá biǎo
xiá shòu
xiá wù
xiá qī
xiá zhú
xiá ěr
xiá xī
xiá pèi
xiá méng
xiá jǐng
xiá fèn
xiá piāo
xiá dǎo
xiá sù
xiá xiǎn
xiá mèi
xiá líng
xiá yuǎn
xiá mài
xiá cè
xiá sōu
xiá gèn
xiá lài
xiá dí
xiá bīn
xiá jì
xiá sī
xiá jiāng
xiá kuò
xiá lǎn
xiá guài
xiá sēn
xiá fú
xiá xiǎng
xiá bǎn
xiá jiè
xiá shēn
xiá jì
xiá jiǎo
xiá chāng
xiá juàn
xiá chóu
xiá kàn
xiá sū
xiá jī
xiá chuán
xiá jīn
xiá cè
xiá shēng
xiá yì
xiá fú
xiá tì
xiá chǎng
xiá qíng
xiá qì
xiá guān
xiá yán
xiá dì
xiá cháng
xiá nián
xiá bèi
xiá cāng
xiá cù
xiá liè
xiá lù
xiá yáng
xiá kuàng
xiá dài
xiá zuò
xiá lù
xiá bào
xiá jǔ
xiá kǎi
xiá yì
xiá mèi
xiá guǎng
xiá dùn
xiá lòu
xiá bù
xiá fāng
xiá rǎng
xiá pì
xiá jì
xiá xiān
xiá jí
xiá ěr
xiá gù
xiá róng
xiá jiǔ
xiá zhì
xiá míng
xiá chēn
xiá gé
xiá miǎn
xiá zōng
xiá piān
xiá suàn
xiá fān
xiá qí
xiá jié
xiá gǔ
xiá xiū
xiá lǎng
xiá zhì
xiá chāo
xiá zōu
xiá niàn
xiá huāng
xiá jiǎo
xiá ào
xiá gǒu
xiá wù
fēn jiāng
xiá jiāng
qīn jiāng
gù jiāng
tǔ jiāng
biān jiāng
wú jiāng
xī jiāng
zhī jiāng
jǐng jiāng
jiè jiāng
biān jiāng
shū jiāng
lián jiāng
tiào jiāng
bǐ jiāng
quǎn jiāng
běi jiāng
jī jiāng
chū jiāng
qīng jiāng
sì jiāng
qǐ jiāng
fēng jiāng
pì jiāng
xián jiāng
kāi jiāng
yán jiāng
ān jiāng
xīn jiāng
hǎi jiāng
yí jiāng
jiǎn jiāng
huí jiāng
⒈ 边疆。
引《宋书·二凶传》:“凡此诸帅,皆英果权奇,智略深赡,名震中土,勋畅遐疆。”
清郝懿行《宋琐语·词赡》:“詔曰:‘乃者权臣陵纵,兆乱基祸。故吉阳令张约之抗疏矢言,至诚慷慨,遂事屈群丑,殞命遐疆,志节不申。’”
⒉ 广阔无垠之境界。
引唐朱怀隐《大唐方与县故栖霞寺讲堂佛钟经碑》:“荫菩提之巨泽,尽芬子於方城,游无碍之遐疆,承天衣於磐石。”
遐xiá(1)(形)〈书〉远:~迩|~想。(2)(形)〈书〉长久:~龄。
疆读音:jiāng[ jiāng ]1. 地域,领域,边界:疆土。疆宇(国土)。疆界。疆场(战场)。疆陲(边境)。边疆。海疆。
2. 极限:万寿无疆。
3. 划分界限:“楚子疆之”。