què zuò
què tuì
què zú
què lì
què gù
què fù
què sǎo
què liú
què cái
què huò
què sǐ
què shuō
què jí
què yǐ
què yuè
què lái
què shè
què sào
què guān
què xíng
què dì
què dí
què què
què shēng
què qì
què bì
què bèi
què lì
què zǒu
què lǎo
què shuō
què lüè
què lián
què shā
què gōu
què bù
què huí
què qǔ
què bà
què bìng
què qù
què lùn
què lì
què fēi
què shàn
què sū
què dùn
què jué
què xià
què hòu
què wàng
què guī
què cái
què hái
què dǎo
què shuāng
què dài
què cì
duàn huán
dài hái
jiū hái
téng hái
fàng huán
fēng hái
tān hái
yǐn hái
yǐ huán
jiǔ hái
xiǎo huán
pài hái
zhōu hái
ér hái
jǐn hái
shōu hái
kuì huán
guī huán
bì huán
shēng huán
qiè hái
tiào hái
jiǎo hái
zhé huán
bá hái
dà hái
bǔ hái
duì hái
bā hái
yǐ hái
zhì huán
sòng huán
fā huán
dǐ hái
péi huán
kǎi hái
tuì huán
què hái
zhū huán
dǎo hái
huí huán
pán hái
bèi hái
fù huán
qiū hái
fèng huán
hǎo huán
ràng hái
wǎng huán
qīng huán
lái hái
xún hái
cháng huán
pán huán
jiāo huán
fǎn huán
nà hái
bó hái
qiǎn hái
⒈ 亦作“却还”。
⒉ 退回。
引唐封演《封氏闻见记·查谈》:“会有中使至州, 琯使昌藻郊外接候,须臾却还。”
清方文《送何元长归兴化》诗:“抆泪却还江北路,萧萧秋雨暗丹枫。”
⒊ 谓退还。
引唐元稹《弹奏剑南东川节度使状》:“伏乞圣慈勒本道长吏及诸州刺史,招缉疲人,一切却还产业,庶使孤穷有託,编户再安。”
《太平广记》卷三三六引《广异记·宇文觌》:“鍔灵语嘆息久之,谓覿 :‘勿令作官,何故受之,此度不能相救矣。’ 覿云:‘今却还之,如何?’”
《旧唐书·德宗纪上》:“已贮纳者仍明置簿历,各给文牒,后准元数却还。”
却què(1)(动)后退:退~|~步。(2)(动)使退却:~敌。(3)(动)推辞;拒绝:推~|~之不恭。(4)(动)去;掉:冷~|忘~。(副)表示转折;比“倒、可”的语气略轻:冷~|忘~。(副)表示转折;比“倒、可”的语气略轻
还读音:huán,hái[ hái ]1. 依然,仍然:这本书还没有看完。
2. 更加:今天比昨天还冷。
3. 再,又:锻炼身体,还要注意休息。
4. 尚,勉强过得去:身体还好。
5. 尚且:他还搬不动,何况我呢?