què dí
què lái
què zǒu
què liú
què shè
què hái
què huí
què lùn
què lì
què gù
què sǎo
què dì
què shàn
què lüè
què sào
què dǎo
què guān
què lì
què jué
què jí
què bà
què wàng
què qì
què lǎo
què dài
què tuì
què gōu
què sū
què bì
què què
què bìng
què cái
què bèi
què yuè
què cì
què lì
què huò
què yǐ
què dùn
què shuāng
què cái
què guī
què shuō
què zuò
què qǔ
què lián
què hòu
què shuō
què xíng
què fēi
què shā
què xià
què bù
què shēng
què fù
què qù
què sǐ
què zú
yíng shuāng
gū shuāng
qiǎn shuāng
yù shuāng
hán shuāng
hán shuāng
qīng shuāng
líng shuāng
wú shuāng
lí shuāng
rǎn shuāng
sù shuāng
chū shuāng
shì shuāng
hù shuāng
pī shuāng
liú shuāng
guǒ shuāng
hù shuāng
fēi shuāng
sù shuāng
yán shuāng
kū shuāng
fēng shuāng
láng shuāng
fēi shuāng
lǚ shuāng
cháo shuāng
zǎo shuāng
qīng shuāng
qiān shuāng
jīng shuāng
què shuāng
jù shuāng
chóng shuāng
táng shuāng
lěng shuāng
zhè shuāng
hū shuāng
yán shuāng
qiū shuāng
diāo shuāng
xuě shuāng
bìn shuāng
fēng shuāng
huái shuāng
chóu shuāng
pī shuāng
dān shuāng
qiān shuāng
níng shuāng
kōng shuāng
fū shuāng
xià shuāng
táng shuāng
hēi shuāng
kù shuāng
xián shuāng
páo shuāng
zhōng shuāng
bái shuāng
suì shuāng
xīng shuāng
líng shuāng
hù shuāng
ào shuāng
fù shuāng
bīng shuāng
⒈ 亦作“却霜”。古时鲜卑族一种祈暖却寒的习俗。 《宋书·索虏传》:“其俗以四月祠天,六月末率大众至阴山,谓之却霜。
引阴山去平城六百里,深远饶树木,霜雪未尝释,盖欲以暖气却寒也。”
却què(1)(动)后退:退~|~步。(2)(动)使退却:~敌。(3)(动)推辞;拒绝:推~|~之不恭。(4)(动)去;掉:冷~|忘~。(副)表示转折;比“倒、可”的语气略轻:冷~|忘~。(副)表示转折;比“倒、可”的语气略轻
霜读音:shuāng霜shuāng(1)(名)本义:在气温降到摄氏零度以下时;水汽在地面物体上凝结成的白色冰晶。(2)(名)像霜的东西:盐~。(3)(名)比喻白色:~鬓。