yǎng wàng
yǎng zhèn
yǎng wǎ
yǎng chéng
yǎng miàn
yǎng chén
yǎng zuān
yǎng shān
yǎng yǎng
yǎng jiè
yǎng hé
yǎng dá
yǎng shì
yǎng dài
yǎng dú
yǎng lài
yǎng qǐ
yǎng wò
yǎng gǒng
yǎng sī
yǎng chéng
yǎng gāo
yǎng gào
yǎng xī
yǎng zhàng
yǎng jǐ
yǎng píng
yǎng zàn
yǎng zhān
yǎng guāng
yǎng wū
yǎng bǔ
yǎng liú
yǎng shè
yǎng mù
yǎng yào
yǎng jiè
yǎng tǐ
yǎng bān
yǎng zhàng
yǎng jiǎo
yǎng mò
yǎng fǔ
yǎng fǔ
yǎng chǐ
yǎng shēn
yǎng zhì
yǎng pān
yǎng liǎn
yǎng tiān
yǎng yǒng
yǎng shí
yǎng zhǐ
yǎng shǒu
dàn píng
lù píng
hán píng
rèn píng
yī píng
yīn píng
gōng píng
bú píng
zhào píng
tīng píng
zhì píng
wén píng
mào píng
huà píng
wú píng
bǎ píng
jiǎo píng
fú píng
lǐng píng
dàng píng
xìn píng
bù píng
shāng píng
shì píng
guī píng
jù píng
yǎng píng
shì píng
hù píng
⒈ 凭借,依靠。仰,表敬之词。
引宋王谠《唐语林·补遗四》:“近虽仰凭威灵,得摧丑竖,斩擒不多,脱復高曳长縑,虚张功捷,尤而效之,其罪弥甚。”
1. 脸向上,与“俯”相对:仰首。仰望。
2. 敬慕:久仰。敬仰。
3. 依赖:仰承。仰赖。仰仗。仰人鼻息。
4. 旧时公文用语。上行文中用在“请、祈、恳”等字之前,表示恭敬;下行文中表示命令:仰即尊照。
5. 服下,指服毒:仰药(服毒药自杀)。仰毒。
6. 姓。
凭读音:píng[ píng ]1. 靠在东西上:凭栏。凭吊(对着遗迹怀念)。
2. 依靠,仗恃:凭借。凭靠。凭信。
3. 根据:凭票入场。
4. 证据:凭据。文凭。凭空。凭证。空口无凭。
5. 由着,听任:任凭。听凭。