guān xiū
ō xiū
chéng xiū
biāo xiū
hóng xiū
lǎo xiū
jiě xiū
wáng xiū
gān xiū
gào xiū
tí xiū
qiè xiū
qī xiū
qián xiū
cì xiū
yì xiū
yú xiū
gān xiū
chuí xiū
pī xiū
fān xiū
hóng xiū
gōng xiū
tiáo xiū
fú xiū
mài xiū
shèn xiū
yǎn xiū
hóng xiū
gōng xiū
tóng xiū
sān xiū
yí xiū
guī xiū
pǐ xiū
jiǎ xiū
xián xiū
le xiū
zǎo xiū
zhēn xiū
tuì xiū
bìng xiū
huáng xiū
xiǎn xiū
lè xiū
huān xiū
chuò xiū
qǐ xiū
cháng xiū
róng xiū
bàn xiū
gēng xiū
bǔ xiū
ān xiū
hù xiū
hóng xiū
yù xǔ
lún xiū
quán xiū
xún xiū
fú xiū
dǎo xiū
lí xiū
bù xiū
hóng xiū
qīng xiū
sī xiū
jī xiū
ào xiū
mǎi xiū
jí xiū
chǎng xiū
bà xiū
xīn xiū
ēn xiū
lún xiū
⒈ 水势壮阔貌。
引《文选·嵇康<琴赋>》:“尔乃颠波奔突,狂赴争流,触巖觝隈,鬱怒彪休。”
李周翰注:“并水急也。”
彪biāo(1)(名)老虎身上的花纹。比喻文采。(2)(名)〈书〉小老虎;比喻身材高大。(3)(名)姓。
休读音:xiū[ xiū ]1. 歇息:休整。休假。休闲。离休。
2. 停止:休业。
3. 完结(多指失败或死亡)。
4. 旧指丈夫把妻子赶回母家,断绝夫妻关系:休妻。
5. 不要:休想。休提。
6. 吉庆,美善,福禄:休咎(吉凶)。
7. 助词,用于语末,与“罢”、“了”等用法相当:归休。
8. 辞去官职:休官。