tuō tuō
tuō xiè
tuō jiàn
tuō xíng
tuō gǔ
tuō lüè
tuō chèng
tuō jiǎo
tuō mǎo
tuō jiān
tuō qī
tuō lòu
tuō juān
tuō bèi
tuō jiǎ
tuō sè
tuō lóng
tuō máo
tuō hù
tuō shén
tuō fèng
tuō róng
tuō hè
tuō lái
tuō lí
tuō zú
tuō dù
tuō diào
tuō piàn
tuō gǎng
tuō guāng
tuō chǎn
tuō xiǎn
tuō miù
tuō shēng
tuō ěr
tuō fán
tuō liáo
tuō bǐng
tuō gǎo
tuō jí
tuō zhuàn
tuō zǒu
tuō jiè
tuō fù
tuō qiàn
tuō shòu
tuō ruò
tuō fā
tuō sù
tuō xiàng
tuō bài
tuō mǐn
tuō mìng
tuō miǎn
tuō sǎ
tuō gēn
tuō huò
tuō luàn
tuō xì
tuō tāi
tuō chuí
tuō shāo
tuō bāo
tuō jīn
tuō jiān
tuō zhī
tuō bǎ
tuō qīng
tuō rán
tuō jiāng
tuō bái
tuō jù
tuō yǎng
tuō gōu
tuō dǎng
tuō kù
tuō tào
tuō kōng
tuō wà
tuō má
tuō chún
tuō gāng
tuō jiǎn
tuō qù
tuō yǐng
tuō wǎng
tuō kùn
tuō wàn
tuō jiě
tuō chǎn
tuō jié
tuō zuì
tuō gǎo
tuō huò
tuō cuàn
tuō wěi
tuō pín
tuō gōu
tuō pō
tuō qì
tuō zī
tuō pí
tuō shī
tuō xuē
tuō dà
tuō máng
tuō jiā
tuō luò
tuō wǎn
tuō kǒu
tuō jiù
tuō tù
tuō xì
tuō guān
tuō wèi
tuō qīng
tuō qì
tuō sú
tuō miù
tuō shuò
tuō dàng
tuō shēn
tuō ěr
tuō chū
tuō guàn
tuō fà
tuō huá
tuō sì
tuō chú
tuō jiāo
tuō xǐ
tuō què
tuō huà
tuō guī
tuō tǐ
tuō ní
tuō lì
tuō fàng
tuō yī
tuō mào
tuō huàn
tuō cān
tuō lǎn
tuō zān
tuō jiān
tuō huó
tuō náng
tuō jì
tuō sù
tuō diāo
tuō xǐ
tuō táo
tuō bó
tuō shǒu
qiāo bāo
duò bāo
zhuī bāo
zhuó bāo
jī bāo
màn bāo
cūn bāo
tuí bāo
tūn bō
sǔn bāo
tún bāo
mó bāo
tuō bāo
qǐ bāo
bì bāo
kè bāo
xún bāo
duǒ bāo
huó bō
bān bāo
diē bāo
cán bāo
tuán bāo
bì bāo
chuǎn bāo
yì bāo
shēng bāo
xiǎn bāo
xián bāo
pǐ bāo
gē bō
lún bāo
xuē bāo
pán bō
qiē bāo
kè bāo
tú bāo
pǐ bāo
bān bāo
diāo bāo
qīn bāo
zhī bāo
jù bāo
chì bāo
bān bāo
kāi bāo
jié bāo
bī bāo
shāng bāo
biān bāo
chǐ bāo
jiǎn bāo
gōng bāo
chǔ bāo
huǐ bāo
cuī bāo
yùn bāo
zhǐ bāo
kū bāo
sī bāo
kè bāo
juān bāo
bēng bāo
tuī bāo
chōu bāo
pī bāo
gōu bāo
jiě bāo
kān bāo
biǎn bāo
gōu bāo
jiān bāo
chán bāo
pí bāo
póu bāo
pò bāo
zhū bāo
piāo bāo
tuí bāo
bī bāo
liǎn bāo
bēi bāo
dàn bāo
剥去;脱掉。
同“脱膊 ”。
⒈ 剥去;脱掉。
引宋王令《梦蝗》诗:“雍雍材能官,雅雅仁义儒,脱剥虎豹皮,假借尧舜趋。”
《水浒传》第四十回:“当时阮家三弟兄都脱剥了衣服,各人插把尖刀,便钻入水里去。”
《天雨花》第二回:“谁知他奶奶十分利害,知了此事,登时把媳妇脱剥衣裳,吊在树上打了一百皮鞭。”
⒉ 同“脱膊”。
引元无名氏《独角牛》第三折:“你二年无对手也,则有今年。若是再无对手呵,这银碗花红表里段匹,就都赏你。香客还未全哩,等香客来全了时,脱剥下来搦三遭。”
脱去、脱掉。
脱tuō(1)(动)本义:肉去皮。(2)(动)(皮肤、毛发等)脱落:~发|~毛。(3)(动)取下;除去:~帽|~鞋。(4)(动)脱离:~党|~水。(5)漏掉(文字):这一行里~了三个字。(6)(形)〈书〉轻慢。(7)(连)〈书〉倘若;或许:~有遗漏;必致误事。(8)姓。
剥读音:bāo,bō[ bāo ]1. 去掉外面的皮或其他东西:剥皮。剥花生。