jiāo qī
jiāo qiè
jiāo wǎn
jiāo ní
jiāo yín
jiāo hù
jiāo tài
jiāo hóu
jiāo zhèng
jiāo ruǎn
jiāo duò
jiāo guàn
jiāo cuì
jiāo hān
jiāo dù
jiāo jiāo
jiāo yōng
jiāo hǎo
jiāo wǔ
jiāo xì
jiāo mèi
jiāo měi
jiāo xiào
jiāo ào
jiāo chēn
jiāo tì
jiāo tí
jiāo miàn
jiāo yùn
jiāo chī
jiāo yǎng
jiāo chà
jiāo zòng
jiāo zǐ
jiāo é
jiāo nèn
jiāo zhēn
jiāo shū
jiāo qíng
jiāo yún
jiāo ruò
jiāo huáng
jiāo huán
jiāo miào
jiāo zhì
jiāo ráo
jiāo xìng
jiāo cuì
jiāo ér
jiāo chán
jiāo lì
jiāo hóng
jiāo niáng
jiāo chǒng
jiāo lǜ
jiāo ài
jiāo xiǎo
jiāo nǚ
jiāo pín
jiāo ái
jiāo shēng
jiāo róu
jiāo ráo
jiāo chà
jiāo màn
jiāo pín
jiāo yàn
jiāo yán
jiāo dù
jiāo nèn
jiāo yě
jiāo qiào
jiāo yǔ
jiāo zī
jiāo shē
jiāo yí
jiāo lǎn
jiāo dī
jiāo yì
jiāo hán
jiāo yáng
jiāo fù
jiāo duò
jiāo shū
jiāo nuó
jiāo kè
jiāo lián
jiāo qiàn
jiāo gui
jiāo ài
jiāo yán
jiāo níng
jiāo lì
jiāo xiū
jiāo bō
jiāo é
jiāo qì
kū chán
wǎn chán
yǎ chán
guān chán
tián chán
hǎo chán
hán chán
diāo chán
jiāo chán
yīn chán
míng chán
qīng chán
tuì chán
yā chán
xuán chán
fù chán
mǎ chán
bìn chán
liáng chán
yào chán
yuè chán
huái chán
wān chán
cán chán
tiáo chán
jīn chán
yīn chán
yào chán
cuì chán
xián chán
hé chán
yù chán
xiāng chán
zhà chán
lián chán
gāo chán
qīng chán
fēi chán
⒈ 指女子的鬓发。
引宋陆游《真珠帘》词:“浅黛娇蝉风调别,最动人、时时偷顾。”
娇jiāo(1)(形)(女子、小孩、花朵等)柔嫩、美丽可爱:撒~|嫩红~绿。(2)(形)娇气:才走几里地;就说腿酸;未免太~。(3)(动)过度爱护:~生惯养|别把孩子~坏了。
蝉读音:chán蝉chán(名)一种昆虫。种类很多;雄的腹部有发音器;能发出尖锐的声音。也叫“知了”:~蛹|~翼。