liáng cài
liáng biāo
liáng sù
liáng èr
liáng tíng
liáng tiān
liáng fēng
liáng bàn
liáng wēn
liáng jiāng
liáng kuàng
liáng yè
liáng huò
liáng yān
liáng xuè
liáng chuáng
liáng chuáng
liáng yě
liáng xuān
liáng lěng
liáng diàn
liáng péng
liáng yì
liáng shàn
liáng yīn
liáng jǐng
liáng shì
liáng chuī
liáng miàn
liáng huā
liáng cǎo
liáng fēn
liáng biāo
liáng yún
liáng zhāi
liáng shēng
liáng hàn
liáng yào
liáng yù
liáng guàn
liáng sī
liáng gāo
liáng kǎ
liáng àn
liáng bó
liáng shā
liáng guān
liáng diàn
liáng chán
liáng yīn
liáng tà
liáng rè
liáng shān
liáng àn
liáng biāo
liáng dé
liáng xuān
liáng luò
liáng sī
liáng tái
liáng shǔ
liáng yǔ
liáng táng
liáng guāng
liáng hòu
liáng shuǎng
liáng qīng
liáng fēi
liáng péng
liáng tán
liáng bó
liáng yī
liáng hé
liáng shuǐ
liáng mào
liáng fēi
liáng shì
liáng bō
liáng yǒu
liáng sǎn
liáng xí
liáng néng
liáng liáng
liáng mèi
liáng jié
liáng xié
liáng jiào
liáng qì
liáng zhōu
liáng xié
liáng chán
liáng dié
liáng gé
liáng yǐng
liáng bǐng
liáng yuè
liáng kuai
liáng wáng
liáng yè
liáng fěn
guān chán
diāo chán
tiáo chán
tián chán
kū chán
liáng chán
yǎ chán
huái chán
qīng chán
hé chán
yuè chán
jīn chán
míng chán
yù chán
gāo chán
yā chán
xián chán
yào chán
fù chán
fēi chán
cán chán
yào chán
yīn chán
qīng chán
xuán chán
cuì chán
yīn chán
hán chán
hǎo chán
xiāng chán
wǎn chán
wān chán
zhà chán
mǎ chán
bìn chán
tuì chán
lián chán
jiāo chán
⒈ 秋蝉。
引隋江总《明庆寺》诗:“山阶步皎月,涧户听凉蝉。”
唐孟浩然《家园卧疾毕太祝曜见寻》诗:“隙驹不暂驻,日听凉蝉悲。”
宋王安石《墙西树》诗:“纷纷暝鸟惊还合,渺渺凉蝉咽欲休。”
清纳兰性德《南楼令·塞外重九》词:“断梦能几留,香魂一哭休,怪凉蝉,空满衾裯。”
1. 温度低:凉快。凉爽。凉意。凉气。阴凉。凉丝丝。凉亭。荒凉。
2. 喻灰心,失望:听到这消息,我凉了半截。
3. 中国西晋末年至北魏,各族统治者在西北地区建立的割据政权:五凉(前、后、南、北、西)。
蝉读音:chán蝉chán(名)一种昆虫。种类很多;雄的腹部有发音器;能发出尖锐的声音。也叫“知了”:~蛹|~翼。