huá biàn
huá ěr
huá dòng
huá náo
huá rán
huá hǒng
huá míng
huá hài
huá jiù
huá lāng
huá huān
huá yè
huá zhū
huá lǎ
huá shì
huá huǐ
huá rén
huá kòu
huā huā
huá cí
huá fèi
huá xiāo
huá chuán
huá quán
huá zào
huá yí
huá zòng
huá biàn
huá wǔ
huá nù
huá xuàn
huá jié
huá yán
huá kuì
huá luàn
huá xiào
huá mǔ
huá zhòng
huá yín
huá xuān
huá kòu
huā lā
huá là
huá nào
huá zhēng
bào zòng
jīn zòng
hūn zòng
yīng zòng
wǎng zòng
chǐ zòng
shē zòng
fā zòng
huá zòng
hé zòng
jiě zòng
jiāo zòng
qiān zòng
bì zòng
huì zòng
lù zòng
fàng zòng
shě zòng
xiōng zòng
líng zòng
huí zòng
chěng zòng
téng zòng
chè zòng
kuān zòng
cū zòng
xùn zòng
guò zòng
guàn zòng
xiǎn zòng
qín zòng
yín zòng
hān zòng
yòu zòng
dài zòng
chěng zòng
hóng zòng
zhī zòng
qī zòng
kuáng zòng
tuí zòng
ráo zòng
tuí zòng
gāo zòng
cāo zòng
ā zòng
cū zòng
bó zòng
lán zòng
zhǐ zòng
huǎn zòng
mǎi zòng
jiǎ zòng
zhà zòng
ào zòng
zì zòng
chí zòng
jiàn zòng
shū zòng
ruán zòng
kuǎn zòng
lán zòng
gū zòng
jiāo zòng
dàn zòng
héng zòng
háo zòng
gù zòng
⒈ 大声喧闹,行为放纵。
引明宋濂《上海夏君新圹铭》:“子孙恭谨愿慤,不敢嬉遨譁纵。”
1. 〔哗变〕军队突然叛变。
2. 人多声杂,乱吵:哗笑。哗然。喧哗。哗众取宠(用言语行动迎合众人,以博得好感或拥护)。
纵读音:zòng[ zòng ](旧读zōng)1. 放:纵虎归山。纵火。
2. 放任;不拘束:放纵。纵目四望。纵情。纵观全局。
3. 身体猛然向前或向上:纵身。
4. 即使:纵然。纵使。纵令。
5. 竖,直,南北的方向,与“横”相对:纵横交错。纵横捭阖(指在政治、外交上运用手段进行联合或分化)。纵贯。纵深。
6. 起皱纹:纵花(用有皱纹的纸做成的花)。这张纸都纵了。
7. 指连队编制上的“纵队”。