huá nù
huá huān
huá nào
huá xuān
huá dòng
huá yè
huá zhòng
huá xiāo
huá huǐ
huá cí
huá xiào
huá náo
huá zào
huá jiù
huá kòu
huá yí
huá kuì
huá kòu
huá là
huá lāng
huá biàn
huá biàn
huá luàn
huá zhū
huá fèi
huá rán
huá quán
huá jié
huá chuán
huá míng
huá shì
huá hǒng
huá ěr
huá wǔ
huá hài
huā huā
huá rén
huā lā
huá zhēng
huá zòng
huá yán
huá yín
huá lǎ
huá mǔ
huá xuàn
rè nao
zuì nào
chèn nào
hǎi nào
chǎo nào
tuí nào
qǔ nào
xuān nào
shuā nào
dǎ nào
hōng nào
chǎo nào
jīng nào
hé nào
jiǎo nào
xī nào
fèi nào
cáo nào
hú nào
rǎng nào
cì nào
huān nào
sī nào
dòu nào
hào nào
shuǎ nào
xún nào
kuáng nào
zī nào
sān nào
kuì nào
huá nào
rǒng nào
hùn nào
gē nào
sāo nào
rǒng nào
chóu nào
é nào
xiā nào
lüè nào
fēng nào
xiào nào
āi nào
xiāo nào
luàn nào
hé nào
fán nào
xī nào
⒈ 喧闹。
引萧红《生死场》一:“林荫一排砖车经过,车夫们哗闹着。”
宋之的《草地颂歌》二:“在哗闹的河谷,比汹涌的激流好象还要响亮似的,常常会偶而传来伐木者那回音一样的吼声。”
1. 〔哗变〕军队突然叛变。
2. 人多声杂,乱吵:哗笑。哗然。喧哗。哗众取宠(用言语行动迎合众人,以博得好感或拥护)。
闹读音:nào闹nào(1)(动)吵;扰乱:又哭又~。(2)(动)发泄(感情):~情绪|~脾气。(3)(动)害病(发生灾害或不好的事):~眼睛|~水灾|~矛盾|~笑话。(4)(动)干;弄;搞:~革命|~生产|~清楚。(5)(动)基本义:喧哗; 不安静:喧哗; 不安静