huá jiù
huá kòu
huá biàn
huá cí
huá yín
huá ěr
huá là
huá nào
huá jié
huá quán
huá mǔ
huā huā
huá xiāo
huá luàn
huá zhēng
huá zhū
huá xuān
huá lǎ
huá kuì
huá yán
huá fèi
huá biàn
huá chuán
huá dòng
huá xuàn
huá xiào
huá yí
huá rén
huá náo
huá nù
huá huǐ
huá zào
huá hài
huá yè
huá lāng
huá huān
huā lā
huá zhòng
huá rán
huá míng
huá wǔ
huá zòng
huá hǒng
huá shì
huá kòu
qīng yín
qiū yín
wú yín
kū yín
qiān yín
qiǎn yín
fú yín
yīng yín
lǎng yín
màn yín
màn yín
gē yín
jiā yín
lián yín
lóng yín
niǎo yín
āi yín
qióng yín
lěng yín
wén yín
lǚ yín
yán yín
yǒng yín
chén yín
gū yín
ǒu yín
míng yín
bā yín
cháng yín
dú yín
fèng yín
kǔ yín
kuáng yín
tāo yín
xíng yín
qiāo yín
shēn yín
chán yín
xiào yín
fù yín
qū yín
yuán yín
yuè yín
chǔ yín
jìn yín
chàng yín
ōu yín
tuó yín
huá yín
háo yín
qī yín
mò yín
chóu yín
dī yín
bēi yín
hào yín
shěn yín
xiāo yín
⒈ 大声欢呼。参见“譁釦”。
引汉赵晔《吴越春秋·夫差内传》:“王乃亲鸣金鼓,三军譁吟,以振其旅,其声动天徙地。”
《东周列国志》第八二回:“三军譁吟,响震天地。”
1. 〔哗变〕军队突然叛变。
2. 人多声杂,乱吵:哗笑。哗然。喧哗。哗众取宠(用言语行动迎合众人,以博得好感或拥护)。
吟读音:yín吟yín(1)(动)吟咏:~诗|~颂|~唱。(2)(名)古典诗歌的一种名称:《秦妇~》。