guàn piàn
guàn xiá
guàn yú
guàn qiè
guàn chǒng
guàn jié
guàn shì
guàn xìng
guàn shì
guàn fàn
guàn dú
guàn zéi
guàn jiā
guàn lǎo
guàn lì
guàn yǒu
guàn zēng
guàn jì
guàn jīng
guàn liàng
guàn yī
guàn xí
guàn huì
guàn lì
guàn shǐ
guàn lì
guàn tōu
guàn biàn
guàn zòng
guàn dào
guàn cháng
guàn chuàn
guàn kǒu
guàn fěi
guàn shú
chěng zòng
zhī zòng
ā zòng
hé zòng
chè zòng
tuí zòng
jiě zòng
shě zòng
gū zòng
huá zòng
shē zòng
huǎn zòng
jiāo zòng
xùn zòng
lán zòng
fā zòng
chí zòng
kuǎn zòng
yín zòng
tuí zòng
kuáng zòng
fàng zòng
héng zòng
líng zòng
cū zòng
hūn zòng
huí zòng
cāo zòng
jiǎ zòng
qín zòng
zhà zòng
yīng zòng
hóng zòng
chěng zòng
guàn zòng
qiān zòng
zhǐ zòng
bì zòng
jiàn zòng
kuān zòng
yòu zòng
xiōng zòng
bào zòng
gù zòng
guò zòng
lù zòng
shū zòng
chǐ zòng
dàn zòng
cū zòng
wǎng zòng
téng zòng
dài zòng
bó zòng
lán zòng
hān zòng
háo zòng
xiǎn zòng
huì zòng
ào zòng
zì zòng
ruán zòng
qī zòng
jiāo zòng
jīn zòng
mǎi zòng
gāo zòng
ráo zòng
纵容。
⒈ 纵容。
引宋秦观《满园花》词:“我当初不合苦撋就,惯纵得輭顽,见底心先有。”
元白朴《梧桐雨》第二折:“惯纵的箇无徒禄山,没揣的撞过潼关。”
娇宠、纵容。
惯guàn(1)(名)习以为常;积久成性;习惯:我劳动~了;一天不干活就不舒服。(2)(动)纵容(子女)养成不良习惯或作风:娇生~养|不能~着孩子们吃零食。
纵读音:zòng[ zòng ](旧读zōng)1. 放:纵虎归山。纵火。
2. 放任;不拘束:放纵。纵目四望。纵情。纵观全局。
3. 身体猛然向前或向上:纵身。
4. 即使:纵然。纵使。纵令。
5. 竖,直,南北的方向,与“横”相对:纵横交错。纵横捭阖(指在政治、外交上运用手段进行联合或分化)。纵贯。纵深。
6. 起皱纹:纵花(用有皱纹的纸做成的花)。这张纸都纵了。
7. 指连队编制上的“纵队”。