ruò lóng
mìng lóng
xūn lóng
dōng lóng
diàn lóng
qiū lóng
shǒu lóng
náng lóng
cōng lóng
qióng lóng
qì lóng
bèi lóng
diāo lóng
dōu lóng
chún lóng
sī lóng
chén lóng
zhù lóng
guàn lóng
xūn lóng
bāo lóng
lāo lóng
qióng lóng
ruò lóng
méng lóng
huí lóng
méng lóng
lǚ lóng
zhú lóng
zhú lóng
shān lóng
tiě lóng
dōu lóng
kuì lóng
mào lóng
chuāng lóng
bā lóng
shí lóng
miè lóng
xiā lóng
líng lóng
yú lóng
hōng lóng
huǒ lóng
sú lóng
xíng lóng
yuán lóng
cán lóng
xìn lóng
cuì lóng
zhēng lóng
kuāng lóng
é lóng
dān lóng
zhū lóng
jīng lóng
diào lóng
lián lóng
tōng lóng
zhū lóng
bó lóng
mài lóng
zhē lóng
shā lóng
fáng lóng
tuō lóng
yú lóng
niǎo lóng
sōng lóng
xiāng lóng
yào lóng
chū lóng
xiāng lǒng
yù lóng
fán lóng
shū lóng
shā lóng
zhàn lóng
pào lóng
zhào lóng
láo lóng
tāo lóng
lán lóng
gē lóng
kǒu lóng
jī lóng
dēng lóng
xiù lóng
fán lóng
yuè lóng
fán lóng
qiú lóng
ān lóng
fān lóng
kū lóng
jūn lóng
jiàng lóng
láo lóng
bǐ lóng
tán lóng
tǔ lóng
⒈ 包裹;围裹。
引明李唐宾《梧桐叶》第三折:“人去玉簫閒,云深丹凤杳。梦魂无夜不关山,何日是了了。长则是锦被捞笼,綺窗嗟嘆,画楼凝眺。”
⒉ 包罗。
引清钱谦益《赠别胡静夫序》:“今之称诗者,掉鞅曲诵,号呼叫嚣,丹铅横飞,旗纛竿立,捞笼当世,詆谰古学,磨牙凿凶(胸),莫敢忤视。”
捞lāo(1)(动)从水或其他液体里取东西:打~|~饭|~鱼。(2)(动)用不正当的手段取得:趁机~一把。(3)(动)〈方〉顺手拉或拿。
笼读音:lóng,lǒng[ lóng ]1. 用竹篾、木条编成的盛物器或罩物器:灯笼。熏笼。
2. 用竹篾、木条或金属丝等编插而成的养鸟或虫的器具:鸡笼。鸟笼。蝈蝈笼。
3. 旧时囚禁犯人的东西:囚笼。牢笼。
4. 用竹木或金属材料制成的有盖的蒸东西器具:笼屉。蒸笼。
5. 泛指包络之物:笼头。