ān lóng
lán lóng
yú lóng
qì lóng
xūn lóng
cán lóng
qióng lóng
bèi lóng
mài lóng
qiú lóng
shí lóng
guàn lóng
xìn lóng
jīng lóng
bā lóng
xiù lóng
fán lóng
yuè lóng
dēng lóng
huǒ lóng
gē lóng
zhū lóng
méng lóng
dān lóng
huí lóng
lián lóng
líng lóng
zhū lóng
dōng lóng
xíng lóng
chuāng lóng
shā lóng
hōng lóng
pào lóng
shǒu lóng
láo lóng
diào lóng
jiàng lóng
fán lóng
niǎo lóng
xiāng lóng
tuō lóng
dōu lóng
dōu lóng
náng lóng
tán lóng
kǒu lóng
kuāng lóng
shū lóng
miè lóng
cōng lóng
ruò lóng
fáng lóng
shā lóng
chū lóng
zhú lóng
kū lóng
xiā lóng
tǔ lóng
qióng lóng
mào lóng
lāo lóng
diāo lóng
shān lóng
sōng lóng
tāo lóng
diàn lóng
zhàn lóng
tōng lóng
bǐ lóng
xiāng lǒng
kuì lóng
lǚ lóng
sú lóng
méng lóng
zhē lóng
jūn lóng
chún lóng
qiū lóng
zhēng lóng
chén lóng
yuán lóng
zhù lóng
cuì lóng
ruò lóng
zhào lóng
bó lóng
mìng lóng
sī lóng
zhú lóng
é lóng
yú lóng
bāo lóng
xūn lóng
yù lóng
yào lóng
fán lóng
láo lóng
fān lóng
jī lóng
tiě lóng
有笼覆盖的熏炉。可用以熏烤衣服。
唐孟浩然《寒夜》诗:“夜久灯花落,薰笼香气微。”《初刻拍案惊奇》卷二六:“小娘子茶泼湿了衣袖,到房里薰笼上烘烘。” 清孔尚任《桃花扇·辞院》:“眠香占花风流阵,今宵正倚薰笼困,那知打散鸳鸯金弹狠。”
一种覆罩于炉子上,供薰香、烘物和取暖的器物。南唐.李煜〈谢新恩.樱花落尽阶前月〉词:「樱花落尽阶前月,象床愁倚薰笼。」《初刻拍案惊奇.卷二六》:「小娘子茶泼湿了衣袖,到房里薰笼上烘烘。」也作「熏笼」。
薰xūn(名)〈书〉一种香草;也泛指花草香。
笼读音:lóng,lǒng[ lóng ]1. 用竹篾、木条编成的盛物器或罩物器:灯笼。熏笼。
2. 用竹篾、木条或金属丝等编插而成的养鸟或虫的器具:鸡笼。鸟笼。蝈蝈笼。
3. 旧时囚禁犯人的东西:囚笼。牢笼。
4. 用竹木或金属材料制成的有盖的蒸东西器具:笼屉。蒸笼。
5. 泛指包络之物:笼头。