láo lóng
láo luò
láo jiān
láo pén
láo kēng
láo wán
láo àn
láo kǎn
láo bǐng
láo zhàn
láo shǎng
láo jiǔ
láo chéng
láo jiǔ
láo ràng
láo shǒu
láo qiāng
láo chóu
láo chéng
láo bì
láo jù
láo ròu
láo lóng
láo zhuàn
láo hù
láo rèn
láo lā
láo jiān
láo shi
láo jì
láo zǐ
láo là
láo fēi
láo zhú
láo lǐ
láo mì
láo xì
láo zhì
láo xiū
láo shàn
láo jì
láo fáng
láo bì
láo yù
láo dǐng
láo hù
láo láo
láo luò
láo qiē
láo kào
láo mài
láo sāo
láo zǔ
láo yǔ
láo lǐn
láo jì
láo jiě
láo gù
láo liáng
láo cí
láo chéng
láo shēng
láo lì
láo lǐ
láo zhí
láo tóu
láo chéng
láo shū
láo jiè
láo yōu
láo zhuàng
láo cè
láo wen
láo chē
láo dù
tāo lóng
qì lóng
tuō lóng
xiā lóng
líng lóng
dān lóng
huǒ lóng
yú lóng
zhàn lóng
qiú lóng
bā lóng
ruò lóng
yuè lóng
xiù lóng
ān lóng
pào lóng
tǔ lóng
xíng lóng
bǐ lóng
qiū lóng
bāo lóng
shān lóng
méng lóng
mìng lóng
méng lóng
kū lóng
tiě lóng
tōng lóng
mài lóng
zhào lóng
shā lóng
zhū lóng
fán lóng
ruò lóng
dōng lóng
lián lóng
shā lóng
shū lóng
diào lóng
xiāng lóng
kuì lóng
zhū lóng
diàn lóng
xūn lóng
láo lóng
láo lóng
fān lóng
jīng lóng
jūn lóng
chún lóng
guàn lóng
xūn lóng
mào lóng
cuì lóng
fáng lóng
hōng lóng
fán lóng
yú lóng
yù lóng
chū lóng
lǚ lóng
sōng lóng
zhù lóng
zhēng lóng
kǒu lóng
yuán lóng
cán lóng
chuāng lóng
sú lóng
shí lóng
lán lóng
diāo lóng
niǎo lóng
yào lóng
lāo lóng
shǒu lóng
chén lóng
qióng lóng
tán lóng
cōng lóng
bèi lóng
zhú lóng
fán lóng
xiāng lǒng
dēng lóng
huí lóng
dōu lóng
é lóng
kuāng lóng
dōu lóng
náng lóng
bó lóng
xìn lóng
zhú lóng
qióng lóng
miè lóng
zhē lóng
sī lóng
gē lóng
jiàng lóng
jī lóng
牢笼láolóng
(1) 关鸟兽的器具,比喻约束、限制人的事物或骗人的圈套
例陷入牢笼英snare;trap(2)hAo86.约束,限制
例冲破旧礼教的牢笼英bonds;cage;cell;fold⒈ 包罗;容纳。
引《淮南子·本经训》:“牢笼天地,弹压山川,含吐阴阳,伸曳四时,纪网八极,经纬六合。”
唐刘知几《史通·人物》:“既而孟坚勒成《汉书》,牢笼一代。”
明王世贞《艺苑卮言》卷一:“作赋之法,已尽长卿数语,大抵包蓄千古之材,牢笼宇宙之态。”
鲁迅《坟·宋民间之所谓小说及其后来》:“而这四种定法,也就牢笼了后来的许多拟作了。”
⒉ 犹掩盖,盖过。
引《周书·王褒庾信传论》:“唯王襃、庾信奇才秀出,牢笼於一代。”
⒊ 笼络;罗致。
引唐玄宗《巡省途次上党旧宫赋》:“英髦既包括,豪杰自牢笼。”
五代王定保《唐摭言·慈恩寺题名游赏赋咏杂记》:“科第之设,沿革多矣, 文皇帝拨乱反正,特设科名,志在牢笼英彦。”
明瞿佑《归田诗话·后山不背南丰》:“陈后山少为曾南丰所知, 东坡爱其才,欲牢笼於门下。”
清昭槤《啸亭杂录·勇健军》:“论者谓帝善於牢笼勇士,不使其为非也。”
田汉《丽人行》第二一场:“他们拼命想以亚洲人的立场来牢笼中国人。”
⒋ 约束,限制。
引鲁迅《中国小说史略》第七篇:“世之所尚,因有撰集,或者掇拾旧闻,或者记述近事,虽不过丛残小语,而俱为人间言动,遂脱志怪之牢笼也。”
⒌ 骗人的圈套。
引元王晔《桃花女》第四折:“怎知你逞尽顽凶,设就牢笼。”
《醒世恒言·蔡瑞虹忍辱报仇》:“牢笼巧设美人局,美人原不是心腹。”
《二十年目睹之怪现状》第三七回:“我既然入了他的牢笼,又碍着交情,只得提起精神,同他赶忙画起来。”
⒍ 关禽兽的笼槛。喻束缚人的事物。
引何其芳《画梦录·黄昏》:“美丽的飞鸟寻找着牢笼。”
柯灵《香雪海·首先强调什么》:“打开视野,从狭隘的牢笼里解放出来。”
陆文夫《一路平安》六:“我们一起从那个牢笼里冲了出去,对那种优裕富足的生活视如粪土,毫不可惜!”
关鸟兽动物的器具。也作「劳龙」。
如:「他不为旧礼教所牢笼。」
牢láo(1)(名)养牲畜的圈:亡羊补~。(2)(名)古代祭祀用的牲畜:太~(原指牛、羊、猪三牲;后也专指祭祀用的牛)。(3)(名)监狱。(4)(形)牢固;经久:~不可破。
笼读音:lóng,lǒng[ lóng ]1. 用竹篾、木条编成的盛物器或罩物器:灯笼。熏笼。
2. 用竹篾、木条或金属丝等编插而成的养鸟或虫的器具:鸡笼。鸟笼。蝈蝈笼。
3. 旧时囚禁犯人的东西:囚笼。牢笼。
4. 用竹木或金属材料制成的有盖的蒸东西器具:笼屉。蒸笼。
5. 泛指包络之物:笼头。