tuō méng
tuō chéng
tuō lǜ
tuō wěi
tuō fǎ
tuō yī
tuō mào
tuō chēng
tuō gū
tuō cái
tuō bō
tuō jiù
tuō guó
tuō shì
tuō bì
tuō huà
tuō jì
tuō lì
tuō duó
tuō chéng
tuō huái
tuō mèi
tuō jì
tuō xiǎng
tuō mù
tuō hàn
tuō pí
tuō biǎo
tuō fù
tuō jiāo
tuō biàn
tuō jiā
tuō tāi
tuō fú
tuō ài
tuō jǐng
tuō fén
tuō zuì
tuō zhōng
tuō zhòng
tuō fù
tuō luó
tuō shì
tuō qū
tuō qiǎo
tuō shǎng
tuō fù
tuō bǐ
tuō yù
tuō rén
tuō xī
tuō wù
tuō jí
tuō fěng
tuō fēn
tuō bì
tuō xìn
tuō chuán
tuō líng
tuō yuán
tuō shí
tuō fēng
tuō mìng
tuō hòu
tuō fú
tuō jū
tuō chǔ
tuō míng
tuō hǎo
zì gū
jī gū
xiǎo gū
qióng gū
jì gū
xù gū
zhuāng gū
zhēn gū
cún gū
jī gū
sān gū
shè gū
tuō gū
xiǎng gū
yǎng gū
bù gū
chēng gū
shuāng gū
qióng gū
yù gū
kuí gū
jiān gū
miǎo gū
yí gū
fǔ gū
luán gū
yòu gū
guān gū
piān gū
hè gū
guǎi gū
kuí gū
dú gū
zhuāng gū
gōng gū
yù gū
tuō gū
ruò gū
guǎ gū
zhū gū
líng gū
sì gū
谓以遗孤相托。多指君主把遗孤托付给大臣。
《三国志·蜀志·先主传》:“ 先主病篤,託孤於丞相亮 ,尚书令李严为副。” 唐贾岛《哭卢仝》诗:“ 长安有交友,託孤遽弃移。” 金赵秉文《蜀汉正名论》:“ 曹氏欺孤问鼎,何尝一事而出於诚?使有孔明 ,不为用也。至於託孤,曰:‘尔无负我。’庸愚皆知笑之。”参见“ 託孤寄命 ”。