huò dí
huò qiú
huò gòng
huò tān
huò jiē
huò huì
huò zhōu
huò chǎng
huò péng
huò jià
huò jī
huò qī
huò cái
huò shī
huò fàn
huò bāo
huò lù
huò běn
huò bǔ
huò yí
huò fáng
huò wèi
huò yì
huò běn
huò tī
huò yùn
huò ér
huò láng
huò chà
huò zhì
huò zī
huò shì
huò bì
huò qiú
huò bèi
huò yàng
huò cāng
huò zāng
huò dān
huò bó
huò piào
huò yù
huò jià
huò qián
huò diàn
huò yù
huò quán
huò chē
huò dú
huò dǐ
huò náng
huò zī
huò chǎn
huò lì
huò shì
huò qǔ
huò pǐn
huò kuǎn
huò jiàn
huò jiāo
huò sǔn
huò chuán
huò bù
huò nóng
huò bó
huò lì
huò zhàng
huò jū
huò zhǔ
huò guì
huò qì
huò fǎ
huò mài
huò bǎo
huò zhí
huò liào
huò cái
huò chǎn
huò jī
huò rén
huò mǎi
huò shēng
huò cāng
huò wù
huò lún
huò kè
huò jiǎ
huò jí
huò zhí
huò zhàn
huò mǎ
huò tóu
huò sè
huò dān
chǒng lù
huì lù
sī lù
zhòng lù
xíng lù
zhēn lù
zhài lù
nà lù
chēn lù
shì lù
zèng lù
xì lù
lǐ lù
qí lù
suì lù
wèi lù
chēn lù
cái lù
kuì lù
rùn lù
tān lù
qiú lù
shòu lù
tōng lù
lì lù
zāng lù
huò lù
bǎo lù
yāo lù
guī lù
⒈ 财物。
引《荀子·富国》:“将脩小大强弱之义以持慎之,礼节将甚文,珪璧将甚硕,货赂将甚厚,所以説之者,必将雅文辩慧之君子也。”
《史记·项羽本纪》:“汉击之,大破楚军,尽得楚国货赂。”
⒉ 犹贿赂。
引《管子·七臣七主》:“故君法则主位安,臣法则货赂止,而民无姦。”
《汉书·杨恽传》:“货赂流行,传相放效。”
元刘祁《归潜志》卷七:“省庭天下仪表,如用胥吏,定行货赂混淆,用进士,清源也。”
以财货贿赂。
货huò(1)(名)货币;钱:通~。(2)(名)货物;商品:百~|订~|销~|~真价实。(3)(名)指人(骂人的话):笨~|烂~。(4)(动)出卖:~卖。
赂读音:lù赂lù见〔贿赂〕。