huò mǎi
huò qián
huò tān
huò diàn
huò piào
huò fàn
huò chuán
huò běn
huò shì
huò fáng
huò yù
huò dān
huò láng
huò mǎ
huò quán
huò liào
huò yù
huò jū
huò lù
huò qǔ
huò wù
huò zī
huò zāng
huò lún
huò běn
huò chǎn
huò zhàng
huò bāo
huò jiāo
huò bó
huò rén
huò dān
huò dí
huò shī
huò jī
huò péng
huò zhǔ
huò yí
huò zhí
huò nóng
huò cāng
huò huì
huò shì
huò tóu
huò kuǎn
huò bǔ
huò zhōu
huò chē
huò sǔn
huò jí
huò cái
huò bǎo
huò jiǎ
huò bó
huò jià
huò bù
huò dú
huò náng
huò lì
huò cāng
huò zhì
huò dǐ
huò jī
huò cái
huò yùn
huò guì
huò qī
huò qì
huò jiē
huò tī
huò shēng
huò qiú
huò kè
huò gòng
huò chǎng
huò chà
huò yì
huò mài
huò fǎ
huò pǐn
huò chǎn
huò zī
huò ér
huò yàng
huò sè
huò bì
huò zhàn
huò qiú
huò bèi
huò lì
huò zhí
huò wèi
huò jiàn
huò jià
zhàn mài
mǎi mai
jiào mài
diào mài
dìng mài
lǎo mài
huó mài
pū mài
fā mài
pàn mài
kē mài
guān mài
yù mài
gū mài
shòu mài
dā mài
zhì mài
guǎi mài
shuǎi mài
yāo mài
líng mài
jì mài
líng mài
dōu mài
huò mài
huì mài
pāo mài
guà mài
yà mài
bǎng mài
gē mài
sī mài
wài mài
biāo mài
chǎo mài
chì mài
dǎo mài
dǔn mài
zá mài
dǎo mài
gōng mài
zhuān mài
biào mài
piāo mài
pāi mài
xiàng mài
jū mài
bǎ mài
jū mài
jiàn mài
lüè mài
chuán mài
cháng mài
jué mài
gū mài
biāo mài
pán mài
shē mài
fàn mài
guò mài
biàn mài
diǎn mài
kuài mài
xuàn mài
dào mài
chū mài
jìng mài
rè mài
dàng mài
xiǎo mài
bǎng mài
yù mài
dài mài
chāi mài
què mài
⒈ 出售。
引《宋书·孝义传·郭原平》:“乃步从地道往钱唐货卖。”
宋王栐《燕翼诒谋录》卷一:“承平时,假手者用薄纸书所为文,揉成团,名曰‘纸毬’,公然货卖。”
清法式善《陶庐杂录》卷五:“任其流通货卖,不復拘禁。”
⒉ 指卖货的人。
引元施惠《幽闺记·招商谐偶》:“且喜兵火已平,民安盗息,不免叫货卖出来,分付他仍旧开张舖面。”
货huò(1)(名)货币;钱:通~。(2)(名)货物;商品:百~|订~|销~|~真价实。(3)(名)指人(骂人的话):笨~|烂~。(4)(动)出卖:~卖。
卖读音:mài卖mài(1)(动)拿东西换钱(跟‘买’相对):把余粮~给国家。(2)(动)为了自己出卖祖国或亲友:~国|~国求荣。(3)(动)尽量用出来;不吝惜:~劲儿|~力气。(4)(动)故意表现在外面;让人看见:~功|~弄。(5)(量)旧时饭馆中称一个菜为一卖:一~炒腰花。