huò jià
huò pǐn
huò piào
huò zhōu
huò dǐ
huò cāng
huò bǎo
huò chǎng
huò tān
huò qián
huò lì
huò běn
huò yù
huò chuán
huò ér
huò chà
huò zhǔ
huò mǎ
huò jū
huò jiàn
huò dān
huò jiāo
huò qiú
huò mài
huò bó
huò lún
huò qǔ
huò fáng
huò shì
huò yùn
huò chǎn
huò guì
huò huì
huò cái
huò zhàn
huò dān
huò cái
huò bù
huò yì
huò jí
huò diàn
huò bó
huò jià
huò jī
huò dí
huò chǎn
huò bèi
huò sè
huò bì
huò zhí
huò qiú
huò qī
huò péng
huò chē
huò wèi
huò dú
huò láng
huò fǎ
huò tī
huò jiē
huò kuǎn
huò yí
huò jī
huò shī
huò zī
huò yù
huò gòng
huò jiǎ
huò mǎi
huò zī
huò zhì
huò lù
huò kè
huò lì
huò bǔ
huò zhàng
huò rén
huò náng
huò shì
huò bāo
huò běn
huò qì
huò tóu
huò cāng
huò wù
huò zāng
huò zhí
huò shēng
huò liào
huò sǔn
huò fàn
huò nóng
huò yàng
huò quán
⒈ 售畚箕。 《晋书·王猛传》:“﹝王猛﹞少贫贱,以鬻畚为业,尝货畚於洛阳,乃有一人贵买其畚,而云无直,自言家去此无远,可随我取直。 猛利其贵而从之,行不觉远,忽至深山,见一父老……有一人引猛进拜之,父老曰:‘ 王公何缘拜也!’乃十倍偿畚直,遣人送之。
引猛既出,顾视,乃嵩高山也。”
后用为受人赏识的典实。 清王士禛《送戴务旃游华山》诗:“洛阳货畚无人识,五月骑驴入华山。”
货huò(1)(名)货币;钱:通~。(2)(名)货物;商品:百~|订~|销~|~真价实。(3)(名)指人(骂人的话):笨~|烂~。(4)(动)出卖:~卖。
畚读音:běn畚běn(1)(名)簸箕。(2)(动)用簸箕撮。