chǒng rǔ
chǒng mù
chǒng zhì
chǒng yǐn
chǒng ér
chǒng xí
chǒng wàng
chǒng jiāo
chǒng suì
chǒng xiá
chǒng wèi
chǒng juàn
chǒng fǎng
chǒng yù
chǒng yào
chǒng huài
chǒng róng
chǒng gù
chǒng jìn
chǒng dài
chǒng zhù
chǒng wò
chǒng niè
chǒng bāo
chǒng shù
chǒng mìng
chǒng lù
chǒng guì
chǒng jīng
chǒng zì
chǒng jiē
chǒng zhào
chǒng zèng
chǒng jìng
chǒng sī
chǒng jiǎng
chǒng jī
chǒng bá
chǒng zhuó
chǒng bié
chǒng yí
chǒng xìn
chǒng niàn
chǒng zhāng
chǒng pàn
chǒng yìng
chǒng shù
chǒng fú
chǒng yù
chǒng jiè
chǒng rén
chǒng shòu
chǒng shǎng
chǒng xié
chǒng lǐ
chǒng yòng
chǒng hè
chǒng shèng
chǒng jué
chǒng yù
chǒng zhāo
chǒng yào
chǒng xìng
chǒng yì
chǒng yàn
chǒng guāng
chǒng lì
chǒng ài
chǒng suí
chǒng nì
chǒng chén
chǒng zhòng
chǒng huò
chǒng cì
chǒng hào
chǒng yí
chǒng lè
chǒng huì
chǒng qī
chǒng xī
chǒng jiǎng
chǒng zǐ
chǒng xíng
chǒng qì
chǒng wèi
chǒng lài
chǒng huì
chǒng miǎn
chǒng jì
chǒng bì
chǒng bēn
chǒng lì
chǒng nì
chǒng rèn
chǒng dá
chǒng xī
chǒng yù
chǒng zàng
chǒng wù
chǒng láo
chǒng líng
chǒng guàn
chǒng qiè
chǒng dàn
chǒng lù
chǒng gěi
chǒng kuàng
chǒng jiā
chǒng cún
chēn lù
chǒng lù
tān lù
wèi lù
chēn lù
qí lù
shì lù
nà lù
cái lù
tōng lù
qiú lù
zhòng lù
sī lù
suì lù
rùn lù
yāo lù
xì lù
zèng lù
huò lù
zhēn lù
kuì lù
huì lù
guī lù
bǎo lù
lì lù
lǐ lù
zhài lù
xíng lù
zāng lù
shòu lù
⒈ 私宠与贿赂。
引《左传·桓公二年》:“国家之败,由官邪也,官之失德,宠赂章也。”
《晋书·孝愍帝纪》:“览傅玄、刘毅之言,而得百官之邪;核傅咸之奏、《钱神》之论,而覩宠赂之彰。”
《明史·吴执御传》:“劾吏部尚书王永光比匪:‘用王元雅而封疆悮,听张道濬贿举尹同皋而祖制紊。国家立法惩贪,而永光诲贪。官邪何日正,宠赂何日清。’”
章炳麟《魏武帝颂》:“夫唯其锋之鋭,故不狐媚以弭戎警;其气之刚,故不宠赂以要大政。”